Sáng sớm hôm sau, khi các thành viên trong đoàn vừa thức dậy thì Giáo sư Trần đã dẫn học trò vào hang.
Sở Thác quyết định họp nhanh cả đội để thống nhất nội dung phỏng vấn cuối cùng. Cuộc họp diễn ra ngắn gọn, không có nhiều tranh luận. Sau đó, buổi phỏng vấn thứ hai diễn ra vô cùng thuận lợi. Giáo sư Trần với phong thái tự nhiên đã trả lời hết các câu hỏi, trong khi máy quay ghi lại những thước phim quý giá về cuộc sống nghiên cứu dã ngoại đầy gian khổ của họ.
Trở về lều, Sở Thác ngồi nghe lại từng đoạn ghi âm, tỉ mỉ kiểm tra xem còn thiếu sót gì không để kịp hoàn tất công việc vào ngày mai.
Bất chợt, điện thoại trong túi cô rung nhẹ. Sóng trên núi cực kỳ yếu, việc nhận được tin nhắn lúc này khiến cô hơi bất ngờ. Màn hình sáng lên một dòng tin nhắn chưa đọc từ hai ngày trước: “Gửi định vị cho tôi.”
Là tin nhắn của Kỷ Hoài Xuyên. Vì mất sóng nên đến giờ cô mới nhận được. Sở Thác định ấn gửi vị trí hiện tại cho anh, nhưng đúng lúc đó tín hiệu lại đứt đoạn. Vòng tròn trên màn hình cứ xoay mãi, xoay mãi, rồi cuối cùng hiện lên một mũi tên đỏ báo lỗi: Gửi không thành công. Cô ngẩn ra một chút, rồi tặc lưỡi bỏ qua. Cô nghĩ: Thôi, dù sao chiều mai cũng lên máy bay rồi, tối là về đến nhà, không quan trọng lắm đâu. Sáng ngày thứ ba, cả đoàn thu dọn lều trại từ sớm. Gương mặt ai nấy đều lộ vẻ mệt mỏi nhưng ánh mắt lại rạng rỡ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngan-van-nu-hon-trao-em/5207326/chuong-42.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.