Từ Đài Loan sang Sing cũng không mấy là xa. Chu Thiên đã có kế hoạch sắp đặt từ trước cho nên đã "dụ" được mẹ của Hoàng Bách Niên sang đây để tiến hành những bước tiếp.
Ông vui vẻ niềm nở chào đón bà. Bà ngược lại cũng rất hân hoan vì sâu thẩm trong lòng bà, bà luôn muốn có một ngày được Úc Khải Tôn nhận mình là mẹ. Nay điều ước dần trở thành sự thật khi cha vợ của hắn "mời" sang đây.
- A, bà tới rồi sao. Mời bà ngồi.
- chào ông, ông thật khách sáo khi mời tôi đến đây.
- à là chuyện đó sao. Thật ra cũng gần cuối năm rồi, gia đình tôi có tiệc rất lớn dành cho những người thân thiết, Hoàng Bách Niên là một cậu thanh niên có trí óc thông thạo nhạc cụ. Vì yêu thích bộ môn này và cả tinh thần trách nhiệm của cậu ấy, do đó tôi muốn mời bà sang đây để chung vui cùng chúng tôi. Xem như cho 2 mẹ con bà được gặp nhau sau nhiều tháng xa cách.
Có chút ngạc nhiên, sao ông ấy lại biết mình và Bách Niên nhiều ngày chưa gặp? Chẳng lẽ...
- chị thắc mắc vì sao tôi biết đúng không? Chị còn nhớ trước khi cậu ấy ra đi thì cậu ta có nói với bà rằng sẽ đến nơi nào đó lập nghiệp ? Chính là nơi đây này. Tôi muốn bà nhìn thấy được tài năng thật sự của con trai mình ra sao.
Nghe đến đây cũng thấy lọt tai và mát dạ. Bà hài lòng vì những gì con bà làm được ở quê xa xứ người. Mặc dù dòng họ Hoàng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngan-van-lan-yeu-em/1778568/chuong-73.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.