Đêm xuống, chúng tôi nằm cùng nhau nói chuyện luyên thuyên hết vấn đề này sang vấn đề khác. Tôi cố tình làm vậy để đánh lạc tâm trạng của chị ấy. Tôi không muốn làm vướn bận chị ấy thêm một lần nào nữa.
Trước khi đi, tôi để lại một lá thư trên bàn, mong rằng nó sẽ được chị ấy đọc và hiểu cho tình hình hiện tại của tôi bây giờ. Tôi phải tìm cách trốn tránh thực tại, không phải vì những chuyện xảy ra với tôi quá đột ngột, mà là vì sự an toàn của đứa trẻ đang từng ngày phát triển trong cơ thể mình.
- tạm biệt chị.
Về phía Hoàng Bách Niên,
Anh ấy đã nói chuyện đi đến nơi khác để tìm một cảm hứng mới sau này với mẹ mình.
- ở đây chẳng phải là quá tốt hay sao? Tại sao con lại muốn thay đổi mọi thứ?
- con đang lắng nghe trái tim mình nói gì, vấn đề là nằm ở chổ đó. Mẹ hãy giữ gìn sức khỏe, con sẽ thường xuyên về thăm mẹ.
- Bách Niên, Bách Niên...con.... cái thằng này thật tình, nói đi là đi trong đêm như vậy.
Tay cầm hành lý để lên xe, anh đi thẳng đến trước cửa Úc gia để chờ tôi như những gì chúng tôi đã nói với nhau tại bệnh viện. Đây là cách duy nhất giúp tôi "biến mất" khỏi nơi này nhanh nhất có thể...Xin mọi chuyện đừng tệ thêm nữa.
- lên xe thôi, ngoài trời gió lắm. - thầy ấy vẫy tay từ xa khi thấy tôi.
- xin lỗi, em ra hơi muộn...
- không sao, chuyến bay còn hơn 1 tiếng nữa mới cất cánh. Thủ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngan-van-lan-yeu-em/1778558/chuong-63.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.