Hắn dùng lực đẩy người tôi ra khỏi hắn như một vật thể lạ lẫm. Chuyện này dù đau lòng đến cách mấy, không nói ra sau này sẽ càng đau thương hơn cho cả tôi và hắn. Nếu không có sự xuất hiện của tôi, mọi chuyện tồi tệ sẽ không ập lên người hắn như hiện tại.
- em nói...mình đã phá thai? Nhưng lại muốn làm tình với anh? Đó là lời tạm biệt cho lần cuối?
Hắn nói những lời như hiểu sâu tận tâm can tôi, thật bình tĩnh, tôi nhẹ nhàng đáp.
- không! Em...
- đủ rồi! Không cần nữa! Cứ ngỡ là những việc hiện tại anh làm cho em, em có thể cảm nhận được tình cảm này, chỉ vì một vài khó khăn trước mắt mà em đoạn tình đến mức...không giữ đứa trẻ lại! Bao nhiêu cô gái trong xã hội này đều muốn có con với Úc Khải Tôn anh! Tại sao anh lại đặt tình cảm quá nhiều vào con người như em chứ? Em đi đi...
Hắn bước chân khỏi giường, rồi hình bóng hắn mất dần trong căn phòng...mình tôi lẻ loi, côi cúc ngồi thu lu một góc. Tôi lại sai nữa sao? Ngay lúc bản thân tôi muốn mình thổ lộ hết tình cảm cho hắn biết thì lại .... Tôi....chưa bao giờ tôi làm một việc gì trọn vẹn và hoàn chỉnh cả.
Tôi chạy theo hắn, tôi muốn gặp hắn...
- Khải Tôn, em...
- ....
Hắn vẫn bỏ mặc tôi ở đó. Hắn tức giận điên cuồng như vậy là lẽ đương nhiên thôi. Chẳng ai chấp nhận được việc cùng một lúc mất quá nhiều thứ. Vả lại, hắn rất cần đứa trẻ này...Tôi không thể nói ra sự
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngan-van-lan-yeu-em/1778557/chuong-62.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.