Gió, bất thình lình lướt qua, cỏ dại một mảng lao xao.
Đến phía trước một bước liền chính là ven sườn vách núi, phía dưới là thung lũng cây gai chia chỉa mọc thành bụi, chầm chậm dừng lại, chàng trai ngẩng đầu nhìn phong cảnh nơi xa.
Đỉnh núi nối nhau, liên tiếp.
Vài đám mây điểm xuyết lên đỉnh núi, chậm rãi bồng bềnh.
Gió thổi lướt qua tóc trước trán y, thổi bay áo ngoài y, không ngừng tung ra…
Đứng ở ven sườn vách núi, bấp bênh muốn rơi, dưới chân là thế giới hư không, trong lòng như là nứt ra một cái lỗ lớn, tiếp theo có thứ gì đó từ miệng lỗ chảy ra, mà cái lỗ này cũng càng khoét càng lớn, càng lúc càng sâu…
… Không có cái gì có thể vĩnh hằng sao? Ba ơi…
Y nhìn thị trấn phía xa dưới chân núi, một mảng ngói tro tường trắng, lác đác có bóng cây điểm xuyết trong đó, gián đoạn có bóng xe hơi vụt qua, nhoáng lên rồi biến mất.
Y si ngốc mà nhìn nơi xa, vết hằn mi tâm, càng lúc càng sâu.
Chuyện cũ cũng như là cái bóng dưới ánh dương, vụt bay qua…
Quang ảnh loang lỗ, trắng đen đan nhau.
Có thứ gì đó, vùng vẫy đấm mạnh ở cửa tim…
“Trác Lập Phàm!”
Phía sau truyền tới tiếng kinh hô vô cùng lo lắng, y quay đầu lại…
Một đôi mắt sáng trong, ẩn giấu ánh sáng vô cùng chói mắt, bất thình lình ập vào mắt y.
“Anh đứng ở nơi này làm gì?”
Thanh âm kinh hoàng thất thố, một giây sau, y bị hắn dùng lực kéo mạnh xuống vài bước, trọng tâm không ổn, cả
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngan-tich-dau-vet-ngan-tich-he-liet-chi-nhat/5752/chuong-5-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.