- Em cũng đừng trách chú Quan, Cha em sợ em dùng danh nghĩa của ông ấy không những hại đến em mà còn làm phiền hà tới ông ấy!
Dương Minh khoát tay:
- Vì em không có tiền, chú Quan cũng không có nhiều tiền, không có khả năng cho em chèo chống một cái bệnh viện, nên nhiều khả năng em sẽ phải mở một phòng khám tư, như thế rủi ro nhiều, nên chú Quan mới không đồng ý để em mượn tên tuổi của ông ấy! Em nghĩ xem, một phòng khám không lớn, mang tên chú Quan, như thế sao được?
- Lão đại, anh nói nghe cũng có lý…
Quan Tiểu Tường gật gật đầu:
- Thế nhưng, ông ấy là cha em mà, lẽ nào ông không thể tin tưởng con trai của ông sao?
Tuy là bây giờ Quan Tiểu Tường đã nhận được sự giúp đỡ của Dương Minh, nhưng vẫn canh cánh trong lòng cách nghĩ của cha.
- Ha hả.Cái này cũng thể trách ông ấy, anh cả của em đó…
Dương Minh đã từng nghe Quan Học Dân nói qua về chuyện của anh cả Quan Tiểu Tường Quan Đại Diễn. Là tên giả danh lừa bịp, lợi dụng tên tuổi của Quan Học Dân làm không ít chuyện xấu, nên Quan Học Dân rất lưu ý tới việc Quan Tiểu Tường muốn mượn danh ông.
Ai, anh cả số thật là may dựa vào danh nghĩa của cha, kiếm được không ít tiền, bị cha đuổi ra khỏi nhà, bây giờ cũng chẳng có nhà mà về!
Quan Tiểu Tường nói.
- Người như thế mà em còn ước ao.
Dương Minh phẫn nộ nói:
- Bị đuổi ra khỏi nhà, lẽ nào em cũng muốn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngan-thuan-ngan-ai-muoi/1536164/chuong-1733.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.