Chương trước
Chương sau
- A! Tiếu Tình cùng Chu Giai Giai cũng đi sao?
Triệu Oánh cả kinh, có chút ngượng ngùng. Theo bản năng nàng liền cho rằng, mấy người này đi chung với nhau chắc là muốn tìm mình hưng sư vấn tội.
Dù sao thì Triệu Oánh cũng đang cùng Dương Minh ngồi chung một chiếc xe, các nàng lại chạy tới Đông Hải, tất nhiên phải khiến Triệu Oánh có chút khẩn trương.
- Đúng vậy, các nàng nghe nói ngươi cùng Dương Minh đến đây nên liền chạy ngay tới a.
Tôn Khiết cười hì hì mà nói.
- A.
Triệu Oánh nghe xong liền quẫn bách, không nghĩ tới Tiếu Tình cùng Chu Giai Giai lại biết mình với Dương Minh đã đến.
Đương nhiên, quẫn bách không chỉ mình Triệu Oánh mà còn có Dương Minh, kẻ đang ngồi bên cạnh nàng hiện tại cũng rất xoắn. Tiếu Tình đi đến thì đi, lại còn mang theo cả Giai Giai làm gì? Chính mình đêm qua vừa mới dùng lời thề son sắt mà bảo chứng, bảo đảm mình ra ngoài có một số chuyện, kết quả chuyện là cùng Triệu Oánh đến Đông Hải chơi.
- Oánh Oánh, kỳ thật tâm tư mọi người đều giống như ngươi, đều cùng hướng về Dương Minh mà tới cho nên ngươi cũng không cần lo lắng. Dù gì ngươi cũng đã gần đến nơi rồi, mau mau một chút, mọi người chúng ta hảo hảo tâm sự, sau này cũng tốt để ở chung?
- Ân.
Triệu Oánh nghe xong lời Tôn Khiết thì vừa mừng vừa sợ. Trước kia, nàng không cùng những nữ nhân khác của Dương Minh tiếp xúc qua, coi như là có thì chủ đề tán gẫu cũng không phải liên quan đến Dương Minh bởi vì mọi người đều tránh né nó.
Nhưng mà bây giờ, nghe ý tứ Tôn Khiết, tựa hồ là chuẩn bị nói cho công bằng một ít vấn đề, đây cũng là điều mà Triệu Oánh nguyện ý tiếp nhận. Nàng sau này ở cùng một chỗ với Dương MInh, tự nhiên khó tránh khỏi gặp mặt những nữ nhân khác, nếu như có thể tiếp xúc trước một chút chắc chắn sau này có lợi không nhỏ.
Cho nên Triệu Oánh chỉ do dự một chút liền đáp ứng.
- Chúng ta đây chờ ngươi đến biêt thự A, mọi người đều sẽ vì ngươi mà chuẩn bị. Hiện tại chỉ còn ngươi cùng Giai Giai là chưa chân chính trở thành nữ nhân của Dương Minh mà thôi, lần này phải cho các ngươi một cái kết cục tốt đẹp!
Tôn Khiết cười mờ ám, nói.
- Tôn Khiết, ngươi thật là đáng ghét.
Triệu Oánh tuy rằng lúc trước có chút xúc động, song cũng chỉ là trong nháy mắt mà thôi, bây giờ Tôn Khiết lại nhắc tới, khiến nàng cảm thấy rất là thẹn.
- Ha ha, đừng có mà nói một đằng nghĩ một nẻo!
Tôn Khiết cười nói:
- Ngươi cứ đến đây đi đã, mọi chuyện rồi nói sau, chúng ta chờ ngươi!
- Ân.
Triệu Oánh nhăn nhó đáp lại.
o0o
Chờ Triệu Oánh cúp điện thoại, Dương Minh hỏi:
- Là Tôn Khiết sao?
- Ân, chị Tiếu Tình cùng Giai Giai cũng đi.
Triệu Oánh cười khổ nói:
- Không nghĩ tới ngươi đi theo giúp ta lại kéo theo nhiều chuyện như vậy.
Triệu Oánh cũng có chút ngượng, vốn dĩ nàng tìm người bạthegioitruyen.com là để chứng minh cho Phạm Kim Triết thấy, lại không nghĩ đến người ấy chính là Dương Minh, hiện tại hết thảy kế hoạch đề rối tung lên, khiến Triệu Oánh có chút không biết nên làm như thế nào.
- Đi, phải đi chứ. Ngươi đã chấp nhận đợi ta trở về, thì nên nhận thức các nàng một chút, một mình đợi người, so với một nhóm thì chịu tịch mịch hơn rấ nhiều.
Trên đường đi, Dương Mĩnh đã nghĩ thông suốt rất nhiều chuyện, Triệu Oánh mặc dù có thời điểm không quả quyết nhưng nhận định chuyện tình thì lại đặc biệt cố chấp.
Từ Tứ Trung theo đến chấp nhận làm nghiên cứu sinh, đã thể hiện tâm ý Triệu Oánh, có thể trong thời gian dài như vậy mà luôn luôn thích hắn cũng khiến hắn thực sự cảm động
Rồi sau đó nghe Triệu Oánh biện bạch về chuyện "bạthegioitruyen.com", Dương Minh càng không phản bác được. Nguyên bản, hắn muốn ngả bài cùng Triệu Oánh là muốn làm cho nàng thu hồi lại tâm tư của mình, nhưng hiện tại xem ra, hi vọng kia thật sự xa vời.
Nhất là khi nghe được đoạn đối thoại của Tôn Khiết, Tôn Khiết mời nàng hảo hảo tâm sự, sau này mọi người ở chung cho tốt đã khiến Triệu Oánh cực kỳ hưng phấn cùng vui sướng.
Dương Minh biết, mình muốn thuyết phục Triệu Oánh thì ngàn vạn khó khăn, có thể được hay không còn chưa biết, nếu đã như vậy thì tùy duyên mà thôi.
Dương Minh thở dài, nhưng âm thầm khẳng định trong lòng. Nếu lại tăng thêm Triệu Oánh nữa, như vậy thì trách nhiệm trên người mình lại nhiều hơn một phần, mình không chỉ có một mình, sau lưng còn có rất nhiều cố gái quan tâm tới mình nữa.
Như vậy, Dương Minh cần phải cẩn thận nhiều hơn, tranh thủ bình an trở về. Tuy rằng, giấu các nàng đi thi hành nhiệm vụ ở Vân Nam, nhưng cũng chỉ có thể xin lỗi mà thôi. Đại nghĩa trước mặt, Dương Minh chỉ có thể buông bỏ việc nhà. (T_T)
Hữu trưởng lão nhất định phải giải quyết, bằng không lưu lại nhất định là một cái họa diệt thân. Người có khả năng xử lý Hữu trưởng lão ngoài mình ra thì còn có thể là ai, mình không đi thì ai đi?
Bất quá, bởi vì tâm ý của Triệu Oánh, dũng khí trong lòng Dương Minh lại tăng thêm vài phần. Nhất định phải sống, chỉ cần còn sống thì còn có hi vọng.
- Ngươi đón nhận ta?
Triệu Oánh có chút ngây ngốc nhìn Dương Minh, lúc trước hắn còn ra sức chối từ, như thế nào trong chốc lát liền nghĩ thông suốt?
- Ân...
Dương Minh gật gật đầu, bỗng nhiên kéo tay của Triệu Oánh, khiến nàng có chút mất tự nhiên, dâng lên cảm giác thẹn thùng:
- Chúng ta đều là người trưởng thành rồi, ý thức cũng rất chín chắn, cho nên ngươi khăng khăng muốn cùng ta chung một chỗ ta cũng không có biện pháp ngăn trở, chỉ có thể thuận theo tự nhiên. Huống chi, ta đối với ngươi ta cũng không phải không có cảm giác, nếu như nhớ tới ngươi thì ta không thể tập trung tinh thần được, nếu ngươi bị người đàn ông khác ôm ấp thì trái tim ta chỉ sợ vỡ nát mất.
- A...
Triệu Oánh nghe lời Dương Minh nói, không khỏi ngượng ngùng, che miệng nở nụ cười nói:
- Ngươi yên tâm đi, nếu ngươi cự tuyệt ta, thì ta cũng sẽ không thích ai khác, cùng lắm thì cô đơn suốt quãng đời còn lại!
- Ta đây lại càng không thể bỏ qua ngươi được!
Chỉ nghe vài câu điện thoại ngắn ngủn của Triệu Oánh cùng Tôn Khiết, Dương Minh liền cải biến chủ ý, hết thảy thuận theo thuận theo tự nhiên mới là tốt nhất. Nói cách khác, nếu kiên quyết cự tuyệt Triệu Oánh, chỉ sợ trong lòng Triệu Oánh sẽ càng khó chịu. Mà chính mình cũng không thấy dễ chịu gì.
Giống như lời của mình, nếu sau này Triệu Oánh có bạn trai, chính mình sẽ càng thêm khó chịu.
- Ngươi không bỏ ta được, vậy ngươi cũng phải thật cẩn thận.
Triệu Oánh biết không thể ngăn cản Dương Minh đi chấp hành nhiệm vụ, cho nên chỉ có thể đứng sau lưng hắn mà cổ vũ.
- Ha ha, tất nhiên rồi!
Lúc trước, Dương Minh đều một mực lo lắng chính là vấn đề này.
Tiểu Vương một đường lái xe, cuối cùng cũng không vượt qua đại đội nhân mã trước mặt được, thời gian lúc trước chậm trễ nhiều lắm, khi xe hắn đễn được resort Minh Nguyệt thì nhóm trước đã sớm đến.
Mấy chiếc xe bus đâuh trước khách sạn đều không có lấy một bóng người, hiển nhiên sớm đã lên trên.
- Ta gọi điện thoại cho Tôn Khiết? Nhờ nàng đón chúng ta một chút chứ?
Triệu Oánh cũng không biết biệt thự mà Tôn Khiết nói ở nơi nào.
- Không cần, trước tiên đi dạo xung quanh xem sao!
Dương Minh còn chưa từng tới khu resort Minh Nguyệt xa hoa này, hắn không khỏi cảm thán, không hổ là khu resort hạng nhất.
Dương Minh bảo Tiểu Vương lái xe dạo một vòng trong khu, liền nhìn thấy một tòa biệt thự xa hoa, nằm ở vị trí cực tốt, độc lập bên bờ biển. Trước cửa có hai chiếc xe đang đỗ, một chiếc là Audi, giấy phép Tùng Giang, chiếc kia là Audi PS, chính là xe của Tôn Khiết
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.