Tiếu Tình cùng Chu Giai Giai đều khinh trang thượng trận (chả hiểu gì, có lẽ chỉ chuẩn bị một vài thứ nhẹ nhàng). Chu Giai Giai xem như là một nửa ông chủ của Minh Nguyệt, một nửa còn lại chính là Tôn Khiết, cho nên Tiếu Tình tới đây, giống như vào nhà của mình, chẳng lẽ còn cần mang theo thứ gì?
o0o
Đông Hải, trước cửa khu resort Minh Nguyệt. Tiếu Tình thấy Tôn Khiết ngồi trong chiếc Audi PS thể thao thì bấm còi. Tôn Khiết từ trong xe bước ra, nhìn thoáng qua đằng sau một chút, rồi nhoẻn miệng cười, bước nhanh đến chỗ Tiếu Tình:
- Tình Tình, sao cô lại lái chiếc này?
- Mượn xe của cha nuôi, ta làm gì có xe riêng?
Tiếu Tình nhún nhún vai:
- Ta đâu có được giàu có như ngươi, ta chỉ là một chủ nhiệm hệ, tiền lương cuối tháng có là bao, tiền đâu mà mua xe?
- Ai bảo cô mua? Bảo người em của cô mua cho! Hắn có tiền, cô không cần phải tốn đồng nào!
Dáng vẻ Tôn Khiết một bộ ăn hôi:
- Tôi còn định bảo hắn tặng tôi một chiếc nè!
- Ồ? Đại lão bản như ngươi vậy mà cũng cần người tặng xe?
Tiếu Tình hỏi.
- Chút của cải của ta so với Dương Minh quả thật chẳng đáng để vào mắt, người ta rồi cũng sẽ sang tên Điền Đông Hoa!
Tôn Khiết nói:
- Tiền như Dương Minh mới gọi là nhiều, còn của ta thì tính là gì!
Tiếu Tình lắc lắc đầu, nàng quả thật không biết Dương Minh có nhiều tiền đến thế, bởi lẽ nàng chưa bao giờ hỏi qua. Bất quá, một năm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngan-thuan-ngan-ai-muoi/1536127/chuong-1696.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.