Trầm mẫu sợ Dương Minh sẽ suy nghĩ lung tung, dù sao thì ngữ khí nói chuyện lúc trước của bà cũng hơi giống 'không chào đón Dương Minh đến nhà lần hai', cho nên mới vội vàng lại giải thích một câu, tránh việc Dương Minh sẽ hiểu lầm.
Tất nhiên, chắc chắn Dương Minh sẽ không hiểu lầm. Thái độ của Trầm mẫu, Dương Minh hiển nhiên nhận ra - đây là khát vọng của một người mẹ về tương lai, hạnh phúc của con gái.
Nếu như Trầm Vũ Tích không có khuyết điểm ở chân, cho dù Trầm mẫu vừa ý với gia thế của mình chăng nữa thì cũng không cần phải tác hợp con gái cho mình. Dù sao, chuyện mình có bạn gái không phải Trầm mẫu không biết.
Nhưng hiện tại, thái độ của Trầm mẫu, hoàn toàn là muốn gả con gái cho mình, bởi vì, chính bà cũng hiểu được, Trầm Vũ Tích cứ cả đởi nằm trên giường, không nơi nương tựa là một việc vô cùng tịch mịch và đáng sợ cỡ nào.
Hiện tại, con gái còn trẻ thì cũng không có gì, nhưng sau này thì sao đây? Mình và cha nàng cha cũng sẽ già, thời điểm ấy chăm sóc cho nàng thì sao? Chẳng nhẽ một nhà ba người cứ ở trong phòng mà chờ chết sao?
Cho nên Trầm mẫu không thể không vì lâu dài mà tính toán, cần phải phụ họa theo ý Dương Minh, muốn cho quan hệ giữa hắn và con gái tiến thêm một bước.
Dương Minh đương nhiên sẽ không vì thế mà xem thường Trầm mẫu, chuyện này cũng là nhân chi thường tình, tất nhiên hắn có thể lý giải được tâm tình lo lắng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngan-thuan-ngan-ai-muoi/1536106/chuong-1675.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.