- Vệ sĩ sao.?
Dương Minh liếc qua hai người mà Trần Tiểu Long gọi là vệ sĩ một cái. Hai người kia dù có được đào tạo chính quy nhưng chỉ để đối phó người thường. Với người có chút võ thuật cũng đã mệt rồi, ví dụ như những bảo vệ của khách sạn Tùng Giang, đa số trải qua huấn luyện nghiêm khắc của Hầu Chấn Hám và Bạo Tam Lập, thân thủ không thua vận động viên võ thuật chuyên nghiệp, đối phó với hai vệ sĩ này dễ như trở bàn tay.
Đây cũng là lý do cho hai người này tiến vào khách sạn, đội bảo an tuyệt nắm chắc có khả năng chế trụ bọn họ.
- Thế nào? Sợ rồi sao?
Trần Tiểu Long thấy Dương Minh vẻ đang suy nghĩ ngợi, còn tưởng hắn bị hù dọa nên đắc ý, liền có ý định rèn sắt khi còn nóng chỉ vào Dương Minh nói:
- Nếu vậy thì mày phải nói xin lời lỗi tao, sau đó mau mau biến mất trước mặt tao, chuyện lúc xưa tao niệm tình bỏ qua, nếu không.
Nói tới đây, trong mắt Trần Tiểu Long ánh lên vẻ ác độc! Khi trước chỉ nghĩ đơn giản là Dương Minh muốn tỏ ra là đàn anh nên mới đánh người chứ không ngờ Dương Minh cũng thích Trần Mộng Nghiên.
Bây giờ thì hắn đã hiểu tại sao mỗi lần theo đuổi hay trêu chọc Trần Mộng Nghiên đều bị đánh tới cả người thương tích! Nhưng không hiểu là loại học sinh đầu gấu như Dương Minh dùng loại thủ đoạn gì mà có thể cưa đổ Trần Mộng Nghiên!
Trần Tiểu Long vô cùng buồn bực! Trong mắt hắn Trần Mộng Nghiên là
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngan-thuan-ngan-ai-muoi/1535874/chuong-1443.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.