Nếu ở chỗ khác Dương Minh chắc chắn hắn sẽ kéo Trần Mộng Nghiên đi ngay. Trong mắt hắn thì Trần Trí Phú là cái thứ gì? Có tư cách gì mà khoa tay múa chân?
Hắn nghĩ mình là anh của một nhà tỷ phú thì có thể ăn trên ngồi trốc mọi người sao? Đừng nói lão mà dù là Trần Trí Nghiệp thì Dương Minh cũng không thèm để vào mắt.
Tỷ phú chết trong tay hắn cũng không phải chỉ một hai tên, liệt kê ra thì có Vương Tích Phạm, trùm ma túy Đạo Nhĩ Tư Khắc, Âu Dương gia tộc, sau đó là Hác Dã Đốn tướng quân và người của Lancer gia tộc, không một ai không thuộc loại giàu nứt đố đổ vách, kết quả của những kẻ đó thì sao?
Hơn nữa tài sản Dương Minh cũng chưa chắc thua kém Trần Trí Nghiệp nên không cần giữ hòa khí với lão già này.
Nhưng do nể mặt Trần Phi nên Dương Minh mới chưa trở mặt với Trần Trí Phú. Thở dài một tiếng, hắn cùng Trần Mộng Nghiên đi theo đám người Trần Trí Phú vào khách sạn. Khi vào hắn cố tình cúi đầu để quản lý khách sạn Đại Đường không nhận ra. Trước loại người như Trần Trí Phú thì Dương Minh không thể không đề phòng. Ai mà biết hắn có âm mưu gì không? Tốt nhất không nên để bại lộ thân phận.
Tuy nhiên vậy quản lý khách sạn Đại Đường sao không nhận ra Dương Minh? Lần này đội trưởng đội bảo an khách sạn Tiểu Vương đặc biệt dùng bộ đàm báo là Dương Minh đang có mặt tại đây nên hắn vô cùng cẩn thận.
Vừa nhìn thấy Dương Minh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngan-thuan-ngan-ai-muoi/1535873/chuong-1442.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.