Dương Minh nghe Trương Trí Thâm gọi tên mình, cũng sửng sốt, kì quái hỏi: "Sao thế? Anh biết tôi?"
Trương Trí Thâm lăc đầu, nói: "Tôi không biết anh, nhưng tôi nhận được ủy thác của người ta, đến tìm anh, giao cho anh một vài món đồ, thuận tiện."
"Nhận ủy thác của người ta? Giao đồ cho tôi?" Dương Minh khó hiểu hỏi: "Người nào ủy thác cho anh vậy? "
"Anh có người bạn nào ở Vân Nam không?" Trương Trí Thâm hỏi.
Vân Nam? Bạn? Dương Minh nhíu mày, làm gì có bạn nào ở Vân Nam? Bỗng nhiên, Dương Minh đột nhiên cả kinh, nhất thời nhớ ra một người: "Lam Lăng?"
"Xem ra hẳn là không sai." Trương Trí Thâm nói: "Vốn dĩ tôi còn muốn kiểm tra thân phận của anh, chổ này tôi có số chứng minh của Lam tiểu thư, nhưng anh lập tức nói ra được tên của Lam tiểu thư, vậy chứng minh là không giả!"
Dương Minh nhất thời xấu hổ, Lam Lăng quen biết với hai cực phẩm này khi nào vậy? Người nam cao lớn thô kệch, mặc dù có chút lỗ mãng, nhưng chẳng qua không có vẻ gì tà ác. Nhưng cô gái kia thì không dám nói, nhìn thấy có vẻ ôn nhu hiền lành, mà đột nhiên chạy vào trong phòng thử đồ múa thoát y! Chẳng qua, việc không liên quan đến mình, Dương Minh cũng không muốn hỏi nhiều.
"Hay là anh nhìn giấy căn cước đi, để tránh bị lầm" Dương Minh nói: "Chẳng qua, anh hẳn là có cái gì đó chứng minh thân phận chứ?!"
"Có, có!" Trương Trí Thâm gật đầu, móc một tờ giấy trong túi ra, đưa cho Dương Minh: "Nét chữ bên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngan-thuan-ngan-ai-muoi/1535397/chuong-966.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.