Dương Minh sờ sờ hai bên má bị Kinh Tiểu Lộ hôn, dở khóc dở cười, nói nàng cố ý, hình như không phỉa, à không cố ý, thì lại giống như có âm mưu, haizz, cái này chỉ có Kinh Tiểu Lộ biết mà thôi.
"Xin lỗi!" Kinh Tiểu Lộ nhìn thấy bộ dáng kinh ngạc của Dương Minh, cười hì hì: "Đây là tỏ vẻ cảm ơn, cũng không có ý gì khác, anh đừng hiểu lầm."
"Không sao. tôi không hiểu lầm." Dương Minh khoát tay, bất đắc dĩ nói: "Tôi biết, là lễ nghĩa phương Tây."
"Anh biết là tốt rồi" Kinh Tiểu Lộ cười khúc khích, mặt không đỏ tim không đập mạnh, nói: "Chỉ sợ anh nghĩ em có dụng tâm thôi, thật ra không có gì, anh đừng nghĩ nhiều."
"Tôi không có nghĩ nhiều đâu, đi thôi. mua gì thì mua đi." Dương Minh xoa xoa mồ hôi trên trán, rõ ràng là cô chiếm tiện nghi của tôi, sao lại có vẻ giống như tôi chiếm tiện nghi của cô vậy?
Những cái shop buổi sáng Kinh Tiểu Lộ đã đi qua, bây giờ dạo lại một vòng, Dương Minh thật sự là bó tay, con gái đi dạo thật sự là không giống người thường, rõ ràng là thích, còn thử đi thử lại nhiều lần, sau đó phải đi xem nhiều shop khác, rồi mới quyết định mua.
Đối với cái này, theo Dương Minh phân tích, thì các nàng hưởng thụ không phải cảm giác mua sắm, mà chỉ muốn cảm giác đi dạo phố thôi.
Lúc này, Dương Minh cũng không còn dám ngu nữa, Kinh Tiểu Lộ nhìn trúng cái gì, hắn liền bỏ tiền ra mua ngay, đỡ cho việc lát nữa phải đi lại.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngan-thuan-ngan-ai-muoi/1535396/chuong-965.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.