Mặc dù không nói rõ Trầm Nguyệt Bình ngồi xe giả, nhưng ý của Hà Lộ Lộ là như vậy.
Trầm Nguyệt Bình cười cười không nói gì. Bà không phải người thích tranh cãi.
Hà Lộ Lộ gọi điện.
"Alo, Diêu thúc sao, là cháu, Lộ Lộ, cháu về nước rồi" Hà Lộ Lộ cười nói: "Cháu không gọi là vì muốn làm bố cháu ngạc nhiên. bố cháu đâu?"
Điện thoại bên kia không nói gì, Hà Lộ Lộ biến sắc vội vàng nói: "Cái gì? Diêu thúc, chú nói gì?"
"." bên kia lại nói vài câu, tay Hà Lộ Lộ run lên rồi nói: "Vậy sao các người không báo cảnh sát? Ồ. cháu biết rồi"
Hà Lộ Lộ dập máy, ngồi ngây ra đó.
"Lộ Lộ, sao thế?" Trầm Nguyệt Phong đang có chút khó chịu với thái độ vừa nãy của Hà Lộ Lộ. Nhưng bây giờ thấy Hà Lộ Lộ thất thần lại khẩn trương.
"Nguyệt Phong" Hà Lộ Lộ cầm tay Trầm Nguyệt Phong, có chút hoảng hối mà nói: "Diêu thúc nói, công ty bố em bị đám người cho vay nặng lãi bao vây, bảo em đừng về, bảo em đi trốn"
"Vay lặng lãi? Rốt cuộc là sao?" Trầm Nguyệt Phong sửng sốt một chút: "Công ty Hà thúc sao lại có quan hệ với đám người cho vay nặng lãi?"
"Diêu thúc nói, bắt đầu từ năm nay bố em mê cá độ. kết quả thua hết tiền trong nhà, sau đó cầm công ty đi vay nặng lãi, mượn một món tiền, kết quả lại thua. Bây giờ đám người cho vay tìm đến cửa, muốn tịch thu công ty của bố" Hà Lộ Lộ không còn giữ hình tượng cao quý nữa, run giọng mà nói.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngan-thuan-ngan-ai-muoi/1535140/chuong-709.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.