Chương trước
Chương sau
Chẳng qua Trầm Nguyệt Phong cũng chỉ nghĩ mà thôi. Không mang Hà Lộ Lộ về là không thể. Hà Lộ Lộ ở Tùng Giang, chẳng qua hai người quen biết ở nước Úc mà thôi.
Mục đích chủ yếu lần này về là gặp bố mẹ hai bên. Mà bố mẹ Trầm Nguyệt Phong sớm mất, chỉ có bà chị Trầm Nguyệt Bình và ông anh ở Thâm Quyến.
Chẳng qua anh trai rất có thế lực, năm đó giàu có ở Thâm Quyến liền không về nhà nữa, không thèm để ý hai em. Cho nên Trầm Nguyệt Phong cũng không muốn đi cho mất mặt.
Cứ như vậy, bà chị Trầm Nguyệt Bình miễn cưỡng coi như người trên của Trầm Nguyệt Phong. Chẳng qua Hà Lộ Lộ lại không cho Trầm Nguyệt Bình mặt mũi.
Đối với công chúa kiêu ngạo này, Trầm Nguyệt Phong thật sự bất đắc dĩ. Gia đình giàu có, có thể coi trọng mình ở trong rất nhiều người theo đuổi, đây là coi trọng mình.
Trầm Nguyệt Phong biết gia cảnh nhà mình, năm đó khi đến nước Úc làm thuê chỉ là một thằng có hai bàn tay trắng. Trong một lần bữa tiệc cuối năm mới quen Hà Lộ Lộ. Hà Lộ Lộ không biết thế nào mà nhìn trúng hắn, mấy lần đến phòng ăn cơm, thường xuyên nói chuyện, hai người quen thuộc.
Hà Lộ Lộ là lưu học sinh ở đây, bây giờ đang học bằng thạc sĩ, cho nên mặc dù không quá đẹp nhưng cũng được, cho nên không thiếu người theo đuổi. Dựa vào quan hệ với Hà Lộ Lộ, Trầm Nguyệt Phong mới tìm được một chức vị ở công ty xuất nhập khẩu tại nước Úc, thu nhập mới tăng lên.
Có lẽ Hà Lộ Lộ nhìn trúng Trầm Nguyệt Phong là xúc động trong lúc nhất thời. Tình yêu luôn bất chấp hậu quả. Mặc dù Hà Lộ Lộ cũng hiểu Trầm Nguyệt Phong khá thành thật, nhân phẩm cũng được, nhưng không nhịn được bạn bè chê bai mình.
Rất nhiều bạn của Hà Lộ Lộ đều ngạc nhiên vì bạn trai của cô ta. Trầm Nguyệt Phong không có tiền, không có gia thế. Mới đầu Hà Lộ Lộ còn không thèm để ý, chỉ cười cười. Nhưng lâu dần thì khác, Hà Lộ Lộ tỉnh táo lại cũng đã suy nghĩ đến vấn đề này.
Không thể nghi ngờ cô ta có tình cảm với Trầm Nguyệt Phong, nhưng cũng không thể không suy nghĩ đến lời bạn bè nói. Đúng thế từ phương diện nào thì Trầm Nguyệt Phong cũng không xứng với mình.
Hà Lộ Lộ bản chất không xấu, cũng không phải phụ nữ thích đùa giỡn trong tình cảm. Trầm Nguyệt Phong là bạn trai thứ hai của cô ta. Bạn trai đầu tiên là ở trong nước, bởi vì mâu thuẫn nên đã chia tay. Nhưng Trầm Nguyệt Phong lại là người đàn ông đầu tiên trong đời cô ta. Mặc dù trinh tiết bây giờ không quá quan trọng, nhất là ở nước ngoài nhưng Hà Lộ Lộ không muốn dễ dàng đánh mất.
Vì duy trì sự cao ngạo của công chúa, Hà Lộ Lộ cũng chỉ có thể lấy lại thăng bằng trong lời nói, không có việc gì lại ra vẻ ta đây, mắng Trầm Nguyệt Phong vài câu.
Chẳng qua Hà Lộ Lộ muốn duy trì tình cảm này nhưng bố mẹ cô ta lại không. Sau khi bố mẹ Hà Lộ Lộ biết Trầm Nguyệt Phong liền kiên quyết khuyên cô ta chia tay.
Đối mặt áp lực quá lớn của bố mẹ, Hà Lộ Lộ muốn cho Trầm Nguyệt Phong mặt mũi cũng khó, nên tự nhiên không dùng lời lẽ hay ho với người nhà Trầm Nguyệt Phong rồi.
"Về nhà thôi, đói bụng rồi. Chị chuẩn bị đồ ăn rồi, về là có thể ăn" Trầm Nguyệt Bình không quá để ý, thầm nghĩ cô bé từ nước ngoài về kiêu ngạo một chút cũng là bình thường. Nghe nói người ta là thạc sĩ, như vậy lại càng khác.
"Nguyệt Phong, em lâu rồi không ăn đồ nướng, em muốn ăn đồ nướng Tùng Giang" Hà Lộ Lộ không thèm để ý đến lời Trầm Nguyệt Bình.
"Cái này" Trầm Nguyệt Phong không biết nói gì. Nếu là bình thường, hắn nhất định sẽ theo ý Hà Lộ Lộ. Nhưng bây giờ lại là chị ruột của hắn, chị đã làm đồ ăn chờ hắn về. Hà Lộ Lộ lại muốn đi ăn đồ nướng, Trầm Nguyệt Phong sao không khỏi khó xử?
"Như vậy đi ăn đồ nướng đi, vừa lúc chúng ta đã lâu không ăn" Trầm Nguyệt Bình nói.
Hà Lộ Lộ nghe xong Trầm Nguyệt Bình nói liền bĩu môi.
Dương Minh thật ra chẳng muốn hầu hạ người phụ nữ Hà Lộ Lộ này, thấy Lâm Trường Thanh chủ động đi xách hành lý cho Hà Lộ Lộ, Dương Minh cũng không thể không giúp, đoạt va li trong tay Lâm Trường Thanh, giúp ông bố vợ.
"Chậm chút, bên trong là đồ mỹ phẩm, đừng làm hỏng" Hà Lộ Lộ thấy Dương Minh đoạt va li từ tay Lâm Trường Thanh, vội vàng nói.
Dương Minh tức giận đến xám xanh mặt, thiếu chút nữa ném xuống. chẳng qua nghĩ đến Trầm Nguyệt Bình nên nhịn.
Lâm Chỉ Vận thấy Dương Minh đã tức. nàng hiểu rõ tính cách của Dương Minh. Biết Dương Minh không phải loại người bị khi dễ mà không đáp lại. Bây giờ có thể làm như vậy cũng là vì mình và bố mẹ.
Lâm Chỉ Vận nhẹ nhàng cầm tay Dương Minh.
Dương Minh cười khổ một tiếng nhìn Lâm Chỉ Vận rồi gật đầu, ra vẻ mình biết. Lâm Chỉ Vận cười cười. Giữa hai người có thể dùng động tác và vẻ mặt thay lời nói, rõ ràng tốt hơn trước nhiều. đột phá phòng tuyến cuối cùng làm hai người càng thêm thân mật.
Đến bãi đỗ xe, Bạo Tam Lập dùng điều khiển mở xe. Thân phận của Bạo Tam Lập làm chân chạy đúng là không thể tin nổi. Chẳng qua Dương Minh bây giờ đang xách va li, Bạo Tam Lập còn có thể nói gì chứ?
Thấy xe 12 chỗ trong bãi đỗ xe, Hà Lộ Lộ nhíu mày nói với Trầm Nguyệt Phong bên cạnh:
- Sao là xe này? Ngồi có thoải mái không?
Trầm Nguyệt Phong biết tình hình nhà chị gái, có thể mượn chiếc xe đối với bọn họ mà nói đã là không dễ dàng. Bởi vì có Hà Lộ Lộ ở đây, Trầm Nguyệt Phong không tiện hỏi, không biết chừng xe này là thuê.
Lúc lên xe, Hà Lộ Lộ nhăn nhó mà nói: "Sớm biết như vậy thì em đã bảo bố lái xe đến đón em. Xe Mercedes – Benz thoải mái hơn xe này nhiều"
"Lộ Lộ, em im một chút được không, cho anh chút mặt mũi" Trầm Nguyệt Phong không nhịn được nữa.
"Hừ, cho anh mặt mũi? Nhưng ai cho tôi mặt mũi? Cũng không phải vì anh nên tôi mới như thế này sao?" Hà Lộ Lộ hừ lạnh một tiếng mà nói.
Mẹ nó chứ. Dương Minh bây giờ đúng là muốn đá Hà Lộ Lộ xuống xe. Dương Minh hít sâu một hơi rồi thở ra.
"Dương Minh, xin lỗi." Lâm Chỉ Vận thấy Dương Minh như vậy, liền xin lỗi.
"Em xin lỗi gì chứ, không quan hệ gì với em mà" Dương Minh vỗ vỗ bàn tay Lâm Chỉ Vận mà nói.
"Cậu đã nói. nhà Hà Lộ Lộ này rất có tiền, cũng phải đối bọn họ ở bên nhau. Nhưng Hà Lộ Lộ không chia tay với cậu, chẳng qua áp lực trong nhà rất lớn. Vì thế Hà Lộ Lộ có oán giận trong lòng" Lâm Chỉ Vận nhỏ giọng nói với Dương Minh.
"Bỏ đi, anh không muốn so đo với cô ta, không phải bà xã của anh" Dương Minh lắc đầu: "Loại phụ nữ rác rưởi này anh không cần"
"Em là gì." Lâm Chỉ Vận đỏ mặt.
"Em hơn cô ta nhiều. Cô ta có thể bằng một nửa em đã là tổ tiên ban phước" Dương Minh.
"Nói linh tinh." Lâm Chỉ Vận nói.
"Cô ta xem thường người ta sao? Anh muốn cho cô ta mở rộng tầm mắt" Dương Minh đã bao giờ nhẫn lại như vậy. Cho dù lúc thực lực còn yếu thì hắn cũng không chịu thiệt như vậy.
"Điều kiện nhà em cũng không bằng người ta mà" Lâm Chỉ Vận lắc đầu nói: "Cô ta có tính cách đó cũng là bình thường"
"Không bằng?" Dương Minh mở to mắt rồi nói: "Em bây giờ không phải phó giám đốc công ty châu báu sao? Nắm tài sản hàng chục triệu đó"
"Đó không phải của em" Lâm Chỉ Vận lắc đầu nói.
"Của anh cũng là của em mà" Dương Minh thầm nghĩ mình để lộ thực lực ra không dọa chết Hà Lộ Lộ kia sao?
Lâm Chỉ Vận ngậm miệng không nói gì, chẳng qua trong đôi mắt đẹp lộ ra một tia vui mừng. Đây không phải vì tài sản, nàng không phải cô gái ham tiền. Nàng vui mừng vì Dương Minh coi mình là người một nhà.
Ra đến đường cao tốc, Hà Lộ Lộ đã không chịu, bắt đầu oán giận: "Không được, ngồi máy bay lâu như vậy làm lưng đến là đau. Ngồi xe này xóc lắm, không chịu được"
"Lộ Lộ, chịu một chút, về thành phố là xong mà" Trầm Nguyệt Phong khuyên.
"Không được, em không chịu được" Hà Lộ Lộ rút điện thoại di động ra, sau đó thay sim trong nước rồi nói: "Em phải gọi điện cho bố, bảo bố phái xe đến đón em"
Trầm Nguyệt Bình và Lâm Trường Thanh đều có chút xấu hổ. Trầm Nguyệt Bình nói: "Xin lỗi em dâu, xe này là Dương Minh mượn, chúng ta ngồi thấy được, không biết em ngồi không thoải mái"
"Bỏ đi, các người chưa ngồi qua xe Mercedes – Benz, tự nhiên không phân biệt được" Hà Lộ Lộ nói như vậy rõ ràng không có ý châm chọc, chỉ là thuận miệng nói. theo Hà Lộ Lộ thấy thì đây là sự thật.
Chẳng qua Trầm Nguyệt Bình nghe thì thấy khác. Trầm Nguyệt Bình không khỏi đỏ mặt đến mang tai, không nói gì. Trầm Nguyệt Bình mặc dù không có tiền, nhưng có con rể lợi hại. Trầm Nguyệt Bình chưa phải chưa ngồi xe BMW X5, so sánh với xe Mercedes - Benz thì còn tốt hơn.
Nhưng BMWs dù sao cũng là BMW. Trầm Nguyệt Bình đúng là chưa ngồi xe Mercedes – Benz bao giờ, cho nên không biết Mercedes – Benz có thoải mái không. Trầm Nguyệt Bình bất đắc dĩ nói: "Xe Mercedes – Benz chị đúng là chưa ngồi, chẳng qua chị đã ngồi xe BMW, thấy cũng như thế này mà"
Hà Lộ Lộ không cho rằng Trầm Nguyệt Bình đã ngồi xe BMW. Thấy Trầm Nguyệt Bình nói như vậy còn tưởng rằng muốn giữ lại mặt mũi, vì thế Hà Lộ Lộ nói: "Bây giờ trong nước rất nhiều xe giả. Tôi đọc trên mạng thấy không ít người cải tiến xe giả thành BMW"
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.