Lý Đại Đông ngồi uống rượu một mình, uống hết chai mới lảo đảo đứng dậy nói với Hồng di: "Hồng di tính tiền, bao nhiêu tiền?"
"Dương Minh đã trả rồi, không cần" Hồng di lắc đầu nói: "Cậu từ nhỏ không uống rượu mà, sao hôm nay uống nhiều thế?"
"Cháu. không vui." Lý Đại Đông xua tay nói: "Hồng di, dì biết Dương Minh?"
"Sao lại không biết." Hồng di thở dài một tiếng: "Không phải bạn trai của Chỉ Vận sao?"
"Đúng là như vậy. Hồng di, dì cũng biết. chỉ có cháu không biết" Lý Đại Đông lảo đảo đi ra quán, một cơn gió lạnh thổi qua làm hắn trở nên tỉnh táo hơn. Nhớ đến lời nói vừa rồi của Dương Minh với mình, mặc dù uể oải nhưng Lý Đại Đông cảm thấy cũng đúng. Mình và Lâm Chỉ Vận coi như không có hy vọng, cũng không có kết quả gì. Lý Đại Đông chỉ còn biết thầm thở dài một tiếng. Mình chỉ có thể buông tha tất cả.
Nhớ đến cảnh Lâm Chỉ Vận và Dương Minh lúc ngồi trên ghế sô pha, Lý Đại Đông biết Lâm Chỉ Vận đã yêu thật lòng. Hơn nữa đối với người như Lâm Chỉ Vận, Lý Đại Đông hiểu rất rõ. Nếu không phải rất yêu sẽ không làm như vậy.
Bây giờ Lý Đại Đông cũng biết cơ hội của mình là không còn, chỉ có thể lặng lẽ chúc phúc cho Lâm Chỉ Vận mà thôi. Chẳng qua Lý Đại Đông thầm thề, nếu Dương Minh dám làm chuyện có lỗi với Lâm Chỉ Vận, hắn nhất định sẽ tìm Dương Minh mà liều mạng.
Vương Tích Phạm và Hoàng Hữu Tài lảo đảo lái xe về công ty,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngan-thuan-ngan-ai-muoi/1534978/chuong-547.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.