Triệu Oánh nói xong liền dập máy. Dương Minh không biết có nên cao hứng hay không. Sao cảm thấy mình lại thành đóng giả bạn trai chuyên nghiệp như vậy chứ?
Đầu tiên là Lâm Chỉ Vận, Tôn Khiết, bây giờ là Triệu Oánh. Chẳng lẽ mình có tiềm chất vậy sao? Nếu bao giờ thất nghiệp, mở một công ty Hợp đồng tình yêu, chuyên môn cho thuê bạn trai.
Chẳng qua đây chẳng phải chuyện gì lớn, nói mấy câu mà thôi, dễ dàng hơn việc cùng Tôn Khiết về nhà nhiều. Cho nên Dương Minh chẳng việc gì phải từ chối. Huống hồ trong lòng hắn cũng hy vọng quan hệ giữa hắn và Triệu Oánh gần nhau.
Suy nghĩ một chút thời gian ngày mai, mặc dù Trần Mộng Nghiên và Lâm Chỉ Vận hơi" đâm xe" nhau, nhưng nếu mình bố trí hợp lý thì cũng được.
Ví dụ ở nhà Trần Mộng Nghiên đến 8h tối, sau đó đến nhà Lâm Chỉ Vận, như vậy không quá muộn.
Sáng hôm sau, Dương Minh và Trần Mộng Nghiên gặp nhau ở phố buôn bán.
"Dương Minh." Trần Mộng Nghiên có chút xấu hổ gọi Dương Minh đang nhìn quanh ở đằng kia. Hôm nay người khá đông, nên xe bus khó bắt, vì thế Trần Mộng Nghiên đến muộn.
Thực ra Dương Minh đã sớm nhìn thấy Trần Mộng Nghiên, chẳng qua thấy nàng ở đó mới ra vẻ lo lắng nhìn quanh. Chẳng qua Dương Minh mới đến được có vài phút.
"Mộng Nghiên" Dương Minh giả vờ rất vui mừng.
"Xin lỗi, em đến hơi muộn" Trần Mộng Nghiên xin lỗi.
"Không sao, anh vừa mới đến mà" Dương Minh nói: "Sao, xác định mua gì chưa? "
"Mua áo lông đi."
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngan-thuan-ngan-ai-muoi/1534966/chuong-535.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.