"Hả?" Dương Minh cũng không ngủ, hắn đang nghĩ đến chuyện của Mai Nhân Nghĩa và Ngô Trì Nhân, nghe thấy Lâm Chỉ Vận nói với hắn, theo bản năng hả một tiếng, chẳng qua hắn cũng không nghe rõ Lâm Chỉ Vận nói cái gì: "Bạn nói cái gì?"
". Bạn có thể. ngủ với mình không." Lâm Chỉ Vận cắn chặt răng lập lại.
"A?" Dương Minh sửng sốt, ngạc nhiên hỏi: "Mình và bạn ngủ với nhau?".
"Mình. mình nói là ngủ trên một giường." Thấy Dương Minh hiểu lầm, Lâm Chỉ Vận vội vàng giải thích
"Trên giường.?" Dương Minh ngơ ngác nhìn Lâm Chỉ Vận: "Ngủ trên giường và ngủ với nhau không giống nhau sao?"
"Ai da! Ý của mình là mình sợ." Lâm Chỉ Vận do dự một chút rồi nói: "Mình không dám ngủ một mình, bạn nằm cạnh mình thì có thể."
"Hì!" Dương Minh thấy bộ dạng thẹn thùng khả ái của Lâm Chỉ Vận, không khỏi cười: "Thì ra là bạn sợ"
"Bạn còn chọc mình!" Lâm Chỉ Vận có chút tức giận nói: "Không ngủ cùng cũng được"
"Ai nói mình không ngủ. bạn là bạn gái của mình, mình đương nhiên phải giúp bạn." Dương Minh nghiêm trang nói, nhưng trong lòng vui như hoa, tên tap này, xuất hiện đúng lúc ghê, không phải là sáng tạo cơ hội cho mình à?
"Ai là bạn gái của bạn?" Lâm Chỉ Vận nhỏ giọng nói.
"Bạn không phải sao?" Dương Minh mở to mắt nhìn Lâm Chỉ Vận.
"Mình." Lâm Chỉ Vận không biết trả lời thế nào với Dương Minh, quan hệ hai người rất phức tạp, nói là bạn trai bạn gái, nhưng hình như không phải, mà nói không phải thì cũng không đúng!
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngan-thuan-ngan-ai-muoi/1534901/chuong-470.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.