Hả. Trần A Phúc, lại là mày, lần này còn dám giả quỷ đến cửa nhà tao xem ra mày đúng là ăn đò chưa no. Không đánh mày thì mày không thấy thoải mái đúng không.
Trong phòng, Lâm Chỉ Vận cũng không bật đèn, cho nên nhờ ánh trăng mà nhìn thấy rõ Trần A Phúc, nhưng Trần A Phúc thì không thể thấy rõ được, cho nên lúc Dương Minh xuất hiện, hắn cũng không thấy, vẫn tiếp tục hù dọa.
Dương Minh lập tức đến bên cửa sổ nhẹ nhàng gõ vài cái.
"A?" Trần A Phúc sửng sốt, bản thân đang hù dọa người, tại sao lại xuất hiện Dương Minh? Trần A Phúc vừa thấy Dương Minh thì đầu teo lại liền, người này đúng là khắc tinh của mình, mỗi lần đang làm chuyện tốt thì gặp hắn.
Hơn nữa, xui xẻo nhất chính là Dương Minh không sợ quỷ, cho nên cũng không chút cảm giác với hình tượng của mình bây giờ. Trần A Phúc sợ đến mức xém tí đã hụt chân ngã xuống đất, cũng may tay còn nắm lấy cái lan can, nếu không bây giờ chỉ còn lại nửa cái mạng thôi.
Dương Minh thừa dịp Trần A Phúc sửng sờ, mở cửa sổ ra, nhảy ra ngoài, sau đó đạp một cái thật mạnh, làm cho Trần A Phúc té xuống đất.
Cũng may tầng hai cũng không cao, Trần A Phúc ngã xuống đất cũng không bị thương nặng gì, chẳng qua cả người bầm tím là không tránh khỏi.
Dương Minh trực tiếp nhảy từ cửa sổ xuống, với độ cao này thì đối với Dương Minh chỉ là chuyện nhỏ.
Đi đến bên cạnh Trần A Phúc, Dương Minh kéo hắn lên, lạnh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngan-thuan-ngan-ai-muoi/1534900/chuong-469.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.