Tôn Hạo Minh chỉ trong nháy mắt đã giống như lời Dương Minh nói, vù một cái bay ra khỏi xe máy, như một con chó ngã xuống lề đường.
Về phần Dương Minh coi như nhanh nhẹn. Thời gian gần đây tập luyện đâu phải vô ích, năng lực phản ứng hiển nhiên mạnh hơn Tôn Hạo Minh rất nhiều. Mặc dù cũng bay ra ngoài, nhưng đã điều chỉnh được trong tâm cơ thể khi ngã xuống đất. Vì thế hắn không bị thương.
Xe máy còn đang bốc khói xanh, trượt dài trên mặt đất một đoạn, tiếng động cơ ầm vang.
Dương Minh lắc đầu cười khổ, sao lại như vậy? Đúng là bi kịch.
Dương Minh đứng lên, đi đến bên cạnh Tôn Hạo Minh: "Không sao chứ? Có cần đi bệnh viện không?"
Tôn Hạo Minh không trả lời, chỉ đang lẩm bẩm một câu trong miệng: "Bạn học cấp ba. tên lửa"
"Miệng quạ đen của mày, sao chuẩn thế?" Tôn Hạo Minh đau đớn xoa xao chỗ đau, dựng xe máy lên tiếp tục chạy như điên. Mặc dù xe máy bị xước sơn nhưng coi như chắc chắn, không có vấn đề gì.
"Có quan hệ gì với tao? Mày không cười thì sao đổ xe được?" Dương Minh nói.
"đương nhiên là có quan hệ, mày nói bạn học cấp ba của mày chởi người. trên đường. thành tên lửa" Tôn Hạo Minh oán giận nói.
"." Dương Minh hết chỗ nói, quá trùng hợp.
Không lâu sau, hai người đến một câu lạc bộ nhỏ, Tôn Hạo Minh đi vào trước, Dương Minh theo sau.
"Bạch ca, đây là Dương Minh, bạn thân hồi cấp hai của em" Tôn Hạo Minh chỉ vào Dương Minh, giới thiệu với một
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngan-thuan-ngan-ai-muoi/1534852/chuong-421.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.