"Anh đi đi, đừng nói là gặp phải tôi" Dương Minh dặn một câu.
"Tôi biết, tôi biết, buổi gặp mặt đầu năm kia." Trương Phún Bạch vội vàng nói.
"Ừ, mồng ba hả? Báo ca đã nói với tôi, tôi có thể sẽ đi" Dương Minh nói.
"Vậy đến lúc đó anh giới thiệu tôi với Báo ca được không?" Trương Phún Bạch cẩn thận nói.
"Đến lúc đó rồi nói" Dương Minh trả lời lấy lệ.
Dương Minh sở dĩ hỏi Trương Phún Bạch, chính là vì không muốn mình bị lừa như thằng ngu. Nhưng Chu Giai Giai lại hiểm lầm. Nàng còn tưởng rằng Dương Minh vì nàng nên mới ra mặt. Nghe Dương Minh hỏi Trương Phún Bạch, trong lòng Chu Giai Giai như được ăn đường.
Mặc dù Tùy Quang Khải có mưu đồ xấu với Chu Giai Giai, nhưng không uy hiếp trực tiếp đến Dương Minh. Cho nên Dương Minh tạm thời không quản hắn.
Dương Minh và Chu Giai Giai vào khu trò chơi, dùng vé miễn phí đổi hai mươi đồng, sau khi dùng hết còn có thể tiếp tục lấy thêm, không hạn chế số lượng.
"Giai Giai thích chơi gì?" Dương Minh hỏi.
"Mình không thường xuyên chơi mấy cái này. mình không biết" Chu Giai Giai mặc dù là thiên tài máy tính, chẳng qua lại rất ít chơi game.
"Vậy chơi mấy trò tìm kiếm đi, hai người có thể cùng chơi" Mấy trò này hồi cấp hai Dương Minh vẫn chơi, bây giờ vẫn không có trò mới xuất hiện, nên vẫn là mấy trò trước. Dương Minh tìm một trò giải trí.
Nói quy tắc trò chơi với Chu Giai Giai, hai người bắt đầu chơi.
Thị lực của Dương Minh bây giờ rất
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngan-thuan-ngan-ai-muoi/1534822/chuong-391.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.