Vương Học Phạm? Chỉnh người là vì chuyện này? Vương Tích Phạm không biết làm thế nào cho tốt. Hắn nghĩ anh trai mình bị tố giác thì ra là có người đứng phía sau làm? Hơn nữa người này có thù oán với ông anh.
"Mạo muội hỏi một câu, người anh em và anh. Vương Học Phạm có thù hận gì?" Vương Tích Phạm không biết đối phương có biết quan hệ giữa hắn và Vương Học Phạm không, vì tránh rước họa vào thân nên hắn không dám nói Vương Học Phạm là anh trai mình.
"Cũng không cần ông quan tâm. Ông nếu như biết sẽ không có lợi cho mình, không thể nói tôi mang phiền phức đến cho ông" Dương Minh cười hắc hắc nói.
"Cái này." Vương Tích Phạm suy nghĩ thật nhanh. Làm hắn không quản chuyện Vương Học Phạm, chuyện này rất khó. Nhưng so sánh thì tính mạng của mình càng quan trọng hơn. Vương Tích Phạm không muốn tự nhiên đắc tội một kẻ địch ẩn trong bóng tối. Hơn nữa kẻ địch hình như là kẻ liều mạng. Vương Tích Phạm có hàng triệu trên người, không việc gì phải cứng đối cứng với người. Suy nghĩ một lát, Vương Tích Phạm rốt cuộc nói: "Được rồi, người anh em, tôi không nhúng tay vào chuyện này nữa"
"Mẹ nó. Ông **** không nói sớm" Dương Minh đổi giọng nhẹ nhàng, đột nhiên chửi.
Lần này Vương Tích Phạm không hiểu gì, vội vàng hỏi: "Người anh em, anh sao vậy?"
"Tôi thấy ông lắp ba lắp bắp, xem ra ông không đồng ý, đã phái người đi làm *** ông" Dương Minh nói.
"Hả?" Vương Tích Phạm sợ hãi kêu lên: "Người anh em, có gì cũng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngan-thuan-ngan-ai-muoi/1534737/chuong-306.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.