"Tôi lấy thẻ làm cái gì? Ông không cần phải vu cáo người khác như vậy được không? Cái máy ảnh này mới mua, căn bản là chưa sử dụng qua, tôi còn chưa mua thẻ nhớ nữa là!" Vương Học Phạm đắc ý nói: "Lão Ngô, bây giờ ông chịu buông tay chưa?"
"Cái này." Ngô Đồng Sơn ngượng ngùng buông cổ áo Vương Học Phạm ra, có chút không cam lòng, nhưng lại không dám làm gì. Chỉ nhìn chằm chằm Vương Học Phạm.
Tiếu Tình cũng nhíu mày, xem ra, Ngô Đồng Sơn không phải là không đáng tin! Trước kia Tiếu Tình cũng đã hoài nghi, cho nên tiến hành sửa đổi nghiêm khắc đối với phòng thí nghiệm, bây giờ Ngô Đồng Sơn bắt được quả tang Vương Học Phạm đang sử dụng máy ảnh, nhưng trong máy lại không có thẻ nhớ, điều này làm cho Tiếu Tình khó xử.
Nói thật, nàng nghe hai người nói xong, có khuynh hướng nghiên về bên Ngô Đồng Sơn! Ai lại đem máy ảnh thử nghiệm trong phòng thí nghiệm? Cái này thuần túy là nói nhảm!
Dương Minh đứng bên cạnh quan sát rõ ràng mọi chuyện, lúc này thấy Tiếu Tình nhíu mày, biết nàng khó xử! Dưới tình huống bây giờ, Tiếu Tình là chủ nhiệm, nhưng không có chứng cứ thì không thể để cho Ngô Đồng Sơn tiến hành xét người Vương Học Phạm!
Hơn nữa, nhìn bộ dáng không chút sợ hãi của tên Vương Học Phạm, không ngừng kêu gào Ngô Đồng Sơn xét người, nhưng vậy rõ ràng là thẻ nhớ không ở trên người hắn!
Chẳng qua, Dương Minh có thể xác định được, d ù sao mình cũng có dị năng nhìn thấu, không cần phải
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngan-thuan-ngan-ai-muoi/1534724/chuong-293.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.