"Cái gì vậy, lão Ngô, ông có ý gì, mau buông tay!" Một người đàn ông trung niên bụng phệ cùng với một người đàn ông gầy mang kính cùng tuổi túm nhau đi vào: "Dù sao ông cũng là phần tử tri thức, lại là nhân viên nghiên cứu khoa học, sao có thể hành động như một thằng du côn thế này?"
"Vương Học Phạm, đối với người như mày không cần lịch sự!" Người được rồi là lão Ngô hung hăn nói.
"Giáo sư Ngô Đồng Sơn, anh túm áo giáo sư Vương Học Phạm làm gì?" Tiếu Tình sửng sốt hỏi: "Còn không mau buông tay ra?"
"Chủ nhiệm Tiếu, tôi không thể buông tay, tên này là một gián điệp! Tôi bắt được hắn!" Ngô Đồng Sơn nói.
"Cái gì? Gián điệp? Anh nói ai là gián điệp?" Tiếu Tình ngạc nhiên, trong trường mà cũng có gián điệp sao? Có chuyện gì?
"Chủ nhiệm Tiếu, cô xem lão Ngô đi, hắn nói tôi là gián diệp, vậy là có ý gì! Tôi bao nhiêu tuổi rồi, sao còn có thể làm gián điệp chứ?" Vương Học Phạm cười khổ.
"Có liên quan gì, làm gián điệp thì ảnh hưởng gì đến tuổi tác!" Ngô Đồng Sơn hừ lạnh nói: "Vương Học Phạm, mày không ngờ chứ gì? Tao đã sớm cảm thấy mày có vấn đề! Tao cố ý đi sớm một chút, để mày lại trong phòng thí nghiệm, không ngờ để cho tao bắt quả tang chứ gì?"
"Cái gì mà bắt quả tang? Lão Ngô, ăn có thể ăn bậy nhưng nói không thể nói lung tung, lão Vương ta cũng là người của đại học Tùng Giang, làm sao có thể là gián điệp? Hơn nữa, ông bắt tôi vì
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngan-thuan-ngan-ai-muoi/1534723/chuong-292.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.