Hồi án kết thúc, Tri Nhi được Tri gia cứu đỡ nhưng phải vào viện tâm thần. Lão Lưu gánh toàn bộ trách nhiệm, kết án chung thân.
Người đời lại có được chuyện vui để tám chuyện bát quái, có kẻ cho rằng Tri Nhi học thức cao như vậy, nếu như không phải căn bệnh tâm thần thì đâu đến nỗi như vậy.
Có người lại há miệng cho rằng lão Lưu là kẻ bạc nghĩa, là kẻ tri thức giả, chỉ biết đánh đấm, bại hoại nhân cách.
Nhưng bọn họ đã không nhớ rằng, mình cũng từng là khen ngợi lão Lưu như thế nào trong suốt những năm qua khi ông đã mang lại bình an cho mọi người.
Xã hội là vậy đó, thành tích cao, có quyền thế dù có giết người cũng sẽ được bênh vực là do bệnh. Người cả đời đóng góp cho xã hội lại bị cho kẻ tạp nham, phàm phu tục tử.
Miệng đời luôn là một con dao vô hình sẵn sàng phán tử cho bất kỳ ai.
•
Rất nhiều năm sau, Tử Ngạn lặng lẽ quan sát một đoạn video ngắn về cảnh Tri Nhi tự sát, đã được đăng rất nhiều trên mạng xã hội. Tri Nhi đứng trên ban công, nước mắt của sự tuyệt vọng đã nhấn chìm cô ấy cũng như năm đó chính tay Tri Nhi nhấn chìm Tử Tĩnh Chi.
Tri gia đã bỏ rơi cô ta rồi, thành tích của cô ta cũng không còn độc tôn, mọi ngươi lại bắt đầu quay sang mắng cô ta tàn nhẫn, ác độc thua cả thú tính.
Tri Nhi tuyệt vọng, cười lớn trước những camera đang hướng về mình -"Không ai sinh ra là ích kỷ, là độc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngan-the-gioi-truy-duoc-ai-nhan/1774073/chuong-7-16.html