Tửu lầu trùng phùng, kẻ đến người đi tấp nấp, rộn rã náo nhịp không thôi. Chỉ thượng phòng hạng sang của tửu lầu lại im ắng lạ thường. 
Tiểu nhị tửu lầu vừa nhìn linh thạch thượng phẩm vừa cười đến ngoác miệng ra. Không ngờ nữ nhân ôm đứa bé nghèo nàn đó lại là một thiên kim phú quý. Cũng may là tiểu nhị chưa nói lời bất kính gì với khách quý, không thì cái mạng chưa chắc đã giữ được. 
Một bàn gồm rất nhiều đồ ăn đặc trưng của tửu lầu được mang lên. Đồ ăn còn nóng hổi nghi ngút khói, tỏa hương thơm ngào ngạt khiến đứa nhỏ đã mấy ngày không ăn phải nhìn chăm chú. 
-"Sao không ăn ?"- Tử Ngạn xoa đầu cậu, đầy ý trêu chọc -"Hay muốn ta bón cho ngươi"- 
Nhóc con vừa nghe xong, hai bên tai liền đỏ lên đầy thú vị. Nhóc con vội vàng cầm lên tiểu màn thầu vàng kim óng ánh, vừa quan sát Tử Ngạn uống rượu vừa nhâm nhi từng miếng bánh bao. 
-"Tiểu tử, ngươi tên gì ?"- 
Nhóc con chầm chậm nuốt xuống màn thầu đang ăn mà đáp -"Lưu, Trục Lưu"- 
-"Trục Lưu, tên khá hay đấy"- Tử Ngạn thuận miệng khen một chút nhưng đứa nhóc lại đỏ ửng hai bên má. 
-"Ngươi không có song thân ?"- 
Hiện tại Vận Mệnh đã không cho nàng biết được toàn bộ thông tin một cách chính xác nhất, chỉ có thể thăm dò từ từ. 
-"Phụ mẫu không cần ta"- Động tác ăn bánh bao của Trục Lưu chậm lại, giọng nói hơi run run, dường nhau cố gắng kìm nén lại đau khổ. 
Tử Ngạn chạm môi nhẹ lên trán của Trục Lưu -"Phụ 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngan-the-gioi-truy-duoc-ai-nhan/1774016/chuong-4-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.