Trên con đường mòn dẫn ra ngoại ô thành phố, Vũ Lăng thản nhiên lái xe, hoàn toàn trái ngược với tình cảnh xanh xao như ở Vũ gia.
-"Có lẽ ông ấy đã cảm nhận được ?"- Tử Ngạn có thể cảm nhận được tinh thần hơi lo lắng trong thâm tâm của hắn.
-"Cha không đơn thuần là một người bình thường"- Vũ Lăng đã từng nghi ngờ rằng, liệu có phải cha Vũ cũng giống như mình, đều là những người có năng lực ma quỷ mà do lời thề nguyện năm xưa nên chỉ có thể dấu đi không ?
Con xe băng băng trên đường, cảnh náo nhịp của thành phố dần biến mất. Cánh đồng hoang vu dần xuất hiện theo thời gian. Bánh xe luôn lăn bánh không dừng, đến khi dừng trước một ngôi đình nhỏ.
Trời về đêm rất đẹp, gió thổi từng tán cây phải lung lay. Ánh trăng ngay lúc này lại bị mây đen che khuất, bóng tối đậm màu dần bao trùm không gian.
-"Sẵn sàng ?"- Tử Ngạn nhướn mày, trêu ghẹo hỏi.
-"Luôn chuẩn bị cho một bữa ăn ngon"- Hắn cũng thích ý mà đáp lại nàng.
Tiếng chuông leng keng phá vỡ không gian vắng lặng. Giọng hát ngọt ngào ru con của một người phụ vang lên hòa cùng tiếng khóc của trẻ em.
-"Xin hỏi nhị vị vãng lai có thấy con của ta đâu không ?"- Sột soạt bước chân, người phụ nữ một thân váy dài trắng, tóc tai rối loạn, những giọt máu từ đỉnh đầu cùng tóc rơi xuống.
Tử Ngạn cùng Vũ Lăng một chút cũng không động, cứ để người phụ nữ đi lại từ từ mà vừa đi vừa lặp lại câu hỏi.
Đến
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngan-the-gioi-truy-duoc-ai-nhan/158888/chuong-3-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.