Dù là kẻ đã tạo nên làn mưa máu ở sa trường, Tử Dương cùng Tử Minh đều không khỏi tròn mắt trước mệnh lệnh của Tử Ngạn. Chôn sống ở thánh lăng, khác gì sống không bằng chết. Lan Hiểu Mộng hoàn toàn không can dự, dù lòng nàng hoảng sợ nhưng cùng nhau ngồi trên chiếc thuyền bấp bênh mấy năm, ít nhiều Lan Hiểu Mộng cũng hiểu những quyết định của nàng không phải không có chủ ý. Khê tổng quản mím môi, Lưu thái y câm nín. Cả Thừa Càn cung đều chìm vào lặng im. Ái Danh Cung thật muốn gào lên nhưng giọng hắn đã lạc hẳn, chỉ có thể trơ mặt nhìn nữ nhân đã từng cùng hắn vào sinh ra tử. -"Cứ làm theo tục lệ, quốc tang ba ngày"- Tử Ngạn chán ghét nên rất nhanh muốn rời khỏi. -"Tuân mệnh"- • -"Ái Hi Lạp, ngươi cũng thật giỏi"- Tử Ngạn đẩy hắn sát vào vách tường. Hôn hôn lên cổ hắn, hương thơm nhẹ nhàng của rượu vương vấn nơi đầu mũi. -"Nhanh chóng rước được nương tử về không phải rất tốt sao ?"- Ái Hi Lạp đảo khách thành chủ, kéo sát eo nàng về phía mình, hôn lên đôi môi đang quyến rũ hắn kia. Ánh mắt híp thành đường cong vô cùng mỹ mãn. Ái quốc năm 28, phản loạn nổi dậy, tiên đế trở bệnh, xã tắc hỗn loạn an nguy. Các hoàng tử lại tranh giành ngôi vị, gây hại lẫn nhau. Thái tử - Ái Hi Lạp lúc dẹp binh phản loạn lại không may bị thương nặng. Đầu óc mơ hồ, lúc nhớ lúc quên, tiên đế chỉ có thể để nhị hoàng tử - Ái Danh Cung trở thành người kế vị. Nhưng Ái Hi Lạp chưa từng trở thành kẻ ngốc, dù là bị Ái Danh Cung sử dụng quỷ kế để hắn bị đè chết dưới hàng trăm tấn đá. Ái Hi Lạp không thích kế vị, hắn chỉ muốn làm một vương gia an nhàn tự tại. Liền thuận nước đẩy thuyền tấn Ái Danh Cung lên ngôi. Hắn không tranh không quyền nhưng lại được Ái Danh Cung cho rất nhiều kim bạc, để không phải mang ô danh ngược đãi đích tử năm xưa. Đến khi trái tim của Ái Hi Lạp bị hoàng hậu lấy mất khiến hắn sâu sắc cảm nhận, không quyền không địa vị sao có giành lại nữ nhân trước mắt. Hắn dùng chứng cứ tham ô để cấu kết với một số trung thần như Tử gia và tể tướng muốn kéo huynh trưởng của mình xuống. Hắn không cao cả mà nghĩ cho bá tánh muôn dân, hắn không muốn thành hoàng đế. Ái Hi Lạp hắn chỉ muốn nữ nhân trước mắt. • Tiểu hoàng tử theo chiếu chỉ được trở thành thái tử, thuận thế tiên đế băng hà mà đạt thành mong ước lên ngôi. Lan phi - Lan Hiểu Mộng thân sinh của tiểu hoàng đế được phong làm Đích Hoàng Thái Hậu. Khôi phục hậu vị cho hoàng hậu Tử Tuyết Y, ban hiệu Hoa Đơn Thái Hậu. Việc nhiếp chính tuy Ái Thiên còn nhỏ nhưng qua sự dạy dỗ của Tử Ngạn hoàn toàn đủ sức đối kháng với triều thần, đưa ra quốc sách. Tử Ngạn cứ thế yên tâm mà cùng Ái Hi Lạp rời đi. • -"Rượu Tây Bắc, rượu Hồ Hoa, rượu Xuân Hương, nàng định khi nào uống hết đống rượu này ?"- Ái Hi Lạp thấy người trong lòng không ngừng uống rượu, lại còn lệnh cho hạ nhân lấp đầy cả kho bằng rượu nữa thì không khỏi bật cười. -"... Một chút thôi..."- Đang tính phản bác nhưng khi nhìn lại quả nhiên rượu đã chất đầy cả một kho lớn của phủ vương gia. Ái Hi Lạp phì cười, nương tử của hắn cũng thật kì lạ. Nữ nhân khác thì uống trà thoát tục, điềm đạm lấy lòng người khác. Còn nương tử của hắn, nếu như không uống rượu thì chính là luyện cung kiếm. Lấy lòng hắn bằng cách trực tiếp đè hắn ra, không tỏ vẻ ngại ngùng hay yểu điệu. Có thể trong mắt mọi người, Tử Ngạn là nữ nhân không hợp với bốn chữ tam tòng tứ đức, là một nữ nhân không nam nhân nào muốn lấy. Nhưng với Ái Hi Lạp lại là một điều may mắn, nữ nhân này chỉ duy nhất thuộc về một mình hắn. • Ái Hi Lạp đưa Tử Ngạn lên đỉnh núi, nghe nói ở đây có một ngôi đền rất thiêng nha. -"Ngươi đưa ta lên đây làm gì ?"- Tử Ngạn cảm giác như đang bái một vị á thần nào vậy. Á thần đó mà biết chắc lại chạy không kịp. -"Chùa cầu duyên, nếu như quỳ bái ở đây, muôn kiếp sẽ gặp lại nhau"- Ái Hi Lạp tuy không tin vào tín ngưỡng, mấy chuyện kỳ bí lắm, nhưng theo một cách nào đó, hắn lại sợ nếu như thật sự có kiếp sau như lời truyền nhân gian, vậy có khi nào nương tử của hắn sẽ bị một tên nào khác cuỗm đi mất không. Nghĩ đến là không muốn nghĩ rồi, tốt nhất vẫn nên cầu đi. -"Ngươi muốn muôn kiếp đều đến cùng ta ?"- Nàng cười lên khi nghe ra ý định của hắn. Ái Hi Lạp gật đầu, hắn nghiêm túc nói -"Ta không muốn trọn một đời trọn một kiếp, ta muốn trọn vô vàn kiếp. Có ta thì sẽ có nàng, có nàng thì sẽ có ta, cùng nhau gặp gỡ nên duyên lần nữa"- Tử Ngạn không nói nhiều, đơn giản hôn lên môi hắn, nhẹ nhàng như cánh bướm nhưng lại chan chứa vô vàn trân thành. Vương gia Ái Hi Lạp nổi tiếng chỉ có độc nhất một ái nhân, dù ái nhân của hắn không thể sinh con, dù ái nhân của hắn không được cầm kỳ thi họa như những nữ tử ưu tú khác nhưng hắn vẫn một lòng bên cạnh người đó. Cuối cùng khi Ái Hi Lạp nhắm mắt, ái nhân của hắn cũng an yên bên linh cửu, đời này kiếp này coi như trọn một ái tình. -"Ngươi không cần phải lo, dù ngươi không thể tìm thấy ta thì ta vẫn luôn sẽ tìm ngươi"-
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]