Ái quốc năm 35, biên cương vững chắc, không phải sợ giặc ngoại xâm. Nhưng nội chiến lại trổi dậy ở khắp nơi. Việc thiếu hụt lương thực, hạn hán suốt cả một năm, lại chẳng nhận được cứu trợ từ triều đình khiến cho nhân dân đứng lên để giành giật mạng sống.
-"Hoàng thượng, dân chúng đã náo loạn đến kinh thành, mong ngài đưa ra đối sách"- Tể tướng dâng lên bản sớ tấu của các vị quan ngoại vùng kinh thành.
-"Đem quân giết hết là được"- Ái Danh Cung không hiểu tại sao dạo này bản thân thường dễ giận dữ, suy nghĩ cứ chém giết tàn bạo, đã làm mất đi sự tín nhiệm của các thế lực quan trong triều, bá tánh lại bất bình. Hắn rất mệt mỏi.
Câu trả lời vừa rồi vấp phải sự nghị luận của triều thần. Tử Minh từ lâu đã biết con gái mình bị phế làm dân thường, sự hòa hoãn lấy lòng đã không còn -"Máu đỏ đầu rơi, không tránh được người dân sẽ đàm tiếu người là bạo quân"-
-"Ngươi nói trẫm là bạo quân, phạm thượng"- Ái Danh Cung đập mạnh ngọc tỷ xuống mặt đất, đôi mắt long sòng sọc nổi đầy gân đỏ.
Tử Minh vẫn ung dung đáp -"Thần vì nghĩ cho an nguy của bá tánh, của hoàng thượng chứ nào có ý phạm thượng"-
-"Ngươi...ngươi"- Hắn gầm gừ được vài từ rồi bỗng cảm thấy choáng váng, trời đất đảo lộn cuối cùng chỉ còn một màu đen.
•
Ái Hi Lạp chống cằm lên bàn nhìn người trong lòng đang thảnh thơi uống rượu. Ái nhân của hắn là đệ nhất mỹ nhân nha.
-"Hoàng hậu nương nương thật sự muốn từ bỏ vị trí
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngan-the-gioi-truy-duoc-ai-nhan/158869/chuong-1-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.