Editor: Thu Phùng
Betor: mèomỡ
Năm ngày.
Phong Tri Tĩnh phái người đi tìm nàng, cũng để lại thư, sai người đi truyền lời. Nhưng nha đầu kia suốt năm ngày qua vẫn chưa từng xuất hiện trước mặt hắn, hắn chỉ có thể nhìn thấy bóng lưng nàng nói chuyện với phu nhân từ xa.
Hắn đoán nàng đang trốn hắn.
Cho nên hắn đành phải gác lại mọi chuyện, tự mình đi tìm nàng.
Nàng không có ở trong phòng.
Hắn không bất ngờ vì từ nhỏ nàng đã thích đi lung tung.
“Có nhìn thấy tiểu thư không?” Hắn hỏi nha hoàn đầu tiên hắn nhìn thấy sau khi ra cửa.
“Buổi sáng có nghe thấy tiểu thư nói muốn đi tới bến tàu xem đồ sứ mới đến.”
Hắn đến bến tàu hỏi cùng một câu như vậy.
“Tiểu thư? Nàng vừa mới đi ăn cùng người vận chuyển của Tứ Hải Hàng Vận rồi, nói là muốn tới Tứ Hải Lâu ăn cơm.”
Hắn đi đến Tứ Hải Lâu, lão gia Tiêu gia nhìn hắn, thông cảm cười cười.
“Nàng cùng với Thanh di của ngươi tới tới thành Bắc cưỡi ngựa đánh cầu rồi, ta đang muốn đi tìm bọn họ, cùng đi nhé.”
Hắn và ông ấy cùng nhau lên xe đi tới thành Bắc, chỉ nhìn thấy Thanh di.
“Tiểu Ngân? Nàng vừa mới đi rồi, nói là có hẹn với bạn đi tới chợ thuốc.”
Nàng không có ở chợ thuốc, nàng tới xưởng dệt bằng máy ngoài thành Nam, sau đó lại chạy về cửa hàng lương thực trong thành, nhưng người ở cửa hàng này lại nói nàng đi tới cửa hàng bán dầu, chờ tới lúc hắn đi tới đó thì người ta lại bảo nàng đi tới
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngan-quang-le/113780/quyen-1-chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.