Sáng , từng tia nắng ban mai dịu dàng xuyên qua ô cửa sổ dừng lại trên làn da màu lúa mạch khỏe khoắn của Tống Vân Hành . Mí mắt hắn hơi động ,nặng nề nâng lên nhìn trần nhà trắng xóa bằng vẻ mặt mơ hồ . Hàng loạt những hình ảnh quấn quýt kích tình không ngừng hiện lên trong bộ não đau nhức đến tê dại của hắn . 
_ Là mơ sao ? _ Tống Vân Hành lầm bầm tự hỏi .Hắn đưa tay day trán , buồn bực thở dài một tiếng rồi chậm rãi bước xuống giường . 
Hắn đi thẳng vào phòng tắm, bật vòi nước lạnh ,cố gắng đem tất thảy những tâm tình ngỗn ngang và suy nghĩ hỗn loạn trong đầu cho dòng nước cuốn đi. 
Uể oải đứng trước gương qua loa chải tóc , đôi đồng tử đen láy của Tống Vân Hành thoáng cái cứng lại khi nhìn thấy những vết tích xanh tím ám muội trải dài khắp trên cổ đến trước ngực. Một gương mặt diễm lệ với đôi mắt hồ ly dần hiện ra trong mớ ký ức rối bời rời rạc của hắn . 
_ Tiêu Huân ! _ Đôi môi mỏng tái nhợt của Tống Vân Hành có chút run rẩy mà gọi ra một cái tên . Trái tim hắn quặn thắt đau đớn như bị ai đó dùng dao đâm chọc moi khoét .Hắn loạng choạng chống tay lên thành bồn rửa mặt , đầu đau như muốn nứt ra làm đôi . 
' Cốc cốc ! ' 
Tiếng gõ cửa vọng vào từ bên ngoài như một hồi chuông cảnh tỉnh ,cứu vớt Tống Vân Hành ra khỏi những cảm xúc bồn 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngan-nam/2951026/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.