Dập sao nổi hùng ca tử sĩKhúc quần anh người ví như saoTướng quân, tài tử, anh hàoCắt tay, uống máu rồi trao lời thề.
Bạch Vân ôm chặt Trịnh Khinh Ái, cực lực cảm nhận nhịp đập yếu ớt của người kia giao thoa với mình, sau một lúc lâu tự trấn tĩnh bản thân, nàng cất tiếng hỏi.
"Cô ở đây từ bao giờ?"
Vệ Mục Huyên nhìn hai người, sau đó lại nhẹ nhàng xoa lấy cằm mình.
"Ừm... lúc cô hôn nàng lần đầu tiên."
Bạch Vân "..."
"Cô thiếu thốn tình yêu đến mức đi nhìn người khác âu yếm hả?" Nàng nghiến răng hỏi.
"Ta không thiếu, ta đã có vợ." Vệ Mục Huyên bình tĩnh nói.
"Hở?" Bạch Vân dễ dàng nhận ra vấn đề.
"Nhưng ta đâm ả rồi."
"..."
Bạch Vân bế Trịnh Khinh Ái lên, chậm rãi mang Thiên nữ rời khỏi nơi chật hẹp này. Đi được nửa đường, nàng quay lại nhìn Vệ Mục Huyên vẫn đang chau mày đứng đó. Nàng ta cũng mang đôi mắt đào hoa như Trịnh Khinh Ái, nhưng lại tràn ngập nghi ngờ cùng mơ màng, nó làm người khác cảm thấy như nàng ta chẳng tin ai, chẳng phụ thuộc ai.
Mà những kẻ không biết tin vào ai thì là những kẻ đáng thương nhất.
Bạch Vân từng là một trong số đó, nàng hiểu được.
"Tiên quyết bây giờ là rời khỏi đây. Tôi không thể quyết định thay số đông được, nên nếu cô cần nói điều gì, hãy nói ở bên ngoài." Bạch Vân nói xong cũng không nán lại nữa, để mặc một mình Vệ Mục Huyên đối mặt với những cột
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngan-nam-say/3556576/chuong-86.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.