Nhìn bóng dáng ưu thương của ngươi –tâm ta như như bị trăm vạn con kiến càoxé.
Trăm ngàn năm qua, đau thương cùng cô đơn của chàng ta đều nhìn thấu, chàngcó hiểu nỗi đau khổ của takhông???
__________________________________
Ngàn năm trước, chàngsáng tạo cho ta vẻ đẹp mỹ miều độc nhất vô nhị, dùng cả huyết và lệ của mình chota tâm hồn thánh khiết, nhưng chàng không thể cho ta sinh mệnh….
Ta chỉ cóthể vĩnh viễn đứng nơi đó, mắt không thể thấy, tai không thể nghe , miệng khôngthể nói….
Ta mơ hồ nghe thấy chàng nói chuyện cùng ta, mới đầu ta không biếtchàng đang nói cái gì nhưng lâu dần ta cũng đã hiểu, mỗi một câu chàng nói tađều hiểu; không phải dùng tai mà là dùng tâm, dùng cả chính linh hồn của ta đểnghe.
Chàng hỏi ta yêu là cái gì ? hỏi ta vì sao phàm nhân khi yêu lại có thểsống chết không màng.
Ta nghe được, dùng tâm của ta nói cho chàng- “Ta mặc dùkhông phải là nữ nhân kia, như nếu có có một ngày như thế, ta cũng sẽ vì hạnhphúc của chàng mà hi sinh tất cả những gì của bản thân”. Nhưng chàng không ngheđược, chàng có tai nên tâm không thể nghe được lời nói của ta.
Sự vuốt ve củachàng, chàng ôm thân thể lạnh băng của ta làm cho ta cảm thấy ấm áp. Ta dùng tâmnói với càng –“Ta cũng rất hạnh phúc, cho dù vĩnh viễn chỉ là một pho tượngnhưng chỉ cần có thể ở bên cạnh chàng ta đều cảm thấy mãn nguyện”.
Ta tintưởng chàng cũng như ta, chỉ cần ta ở bên cạnh nghe chàng nói chuyện thì chàngcũng thấy hạnh phúc.
Ta
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngan-nam-cho-doi/1271743/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.