“ Trắng trắng, xinh đẹp, môi hồng chính là tỷ tỷ, nãi nương nói như vậy.
Tiểu Bạch hỏi Cao Dương.
“ Tiểu gia hỏa ngươi cũng trắng trắng, môi cũng hồng rất đẹp, vậy Dương Dương là nữ nhi.”
“ Không phải, Dương Dương là nam hài.”
“ Nam hài cùng nữ hài có cái gì khác nhau sao?”
“ Nữ hài mặc váy.”
“ Vậy Dương Dương mặc váy vào thì sẽ biến thành nữ hài sao?”
Dương Dương lắc đầu.
“ Giọng nói của nam hài giống ca ca, giọng nói của nữ hài giống thẩm thẩm Bạch gia.”
“ Giọng nói của Dương Dương giống ca ca sao?”
Cao Dương suy nghĩ một chút, lắc đầu.
“ Sau này Dương Dương lớn lên sẽ giống, Dương Dương là nam hài.”
Cao Dương xoay người ôm lấy đùi Ngân Lang.
“ Dương Dương là nam hài.”
Tiểu Bạch đã bức Cao Dương đến không làm sao rõ được đâu là nam hài đâu là nữ hài, thế nhưng lập trường của tiểu gia hỏa rất kiên định, một mực chắc chắn mình là nam hài không lay chuyển.
Tiểu Bạch ở nơi nào đó hắc hắc cười, Tiểu Hắc cười khổ.
“ Tiểu Bạch không nên khi dễ hài tử.”
“ Đâu có, đùa hắn rất vui a.”
Ngân Lang ôm lấy Cao Dương, nói với Hôi Lang.
“ Trời mới mưa lạnh, ta trở về mặc thêm y phục cho Cao Dương, có việc nhớ kỹ gọi ta.”
“ Hiện tại mọi người không thể giúp được gì, chỉ hy vọng thuốc của Vân tam hiệp dùng được.”
Nai Con còn đang hôn mê, Ngân Lang mang Cao Dương trở về đạo quan, Vân Phi Vũ mang nhị sư đệ của mình ra ngoài truy tra
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngan-lang-cao-duong/97636/chuong-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.