Trong lúc Cao Dương nhìn về phía bọn chúng thì thấy được một người kỵ mã ở phía sau chúng đang chạy tới. Cao Dương đứng lên, hô to về phía trước.
“ Ca ca!”
Ngân Lang giục ngựa đứng trước đình. Ba tên buôn người đứng lên trong tay đều nắm hài tử.
Cao Dương nhíu mày cắn môi, xoa cái mông nhỏ bị té đau, cánh tay nhỏ bị nắm đi về phía Ngân Lang. Động tác của bọn chúng đều bị Ngân Lang nhìn thấy.
Ngân Lang lạnh lùng hỏi.
“ Ai đánh hắn?”
Lãnh mâu đảo qua, một người đứng ra.
“ Là ta bắt nó, muốn trở về, được a, trả tiền, các huynh đệ ta cũng không thể làm việc không công a.”
“ Là ngươi?”
Người nọ đắc ý cười, dáng tươi cười còn đang, một kiếm xẹt qua yết hầu, mang theo dáng cười rồi ngã xuống.
Hai người khác chỉ nhìn thấy ngân quang chợt lóe cùng đầu sói trên thân kiếm.
“ Sát thủ Ngân Lang!”
Hai người kia sắc mặt sợ đến tái nhợt, không lăn lộn giang hồ nhưng vẫn nghe đồn qua, Ngân Lang kiếm xuất tất kiến huyết, dưới kiếm không có người sống.
Hai người nghĩ lui về phía sau đã không còn kịp nữa, thân kiếm chớp lên hai cái, hai người đã ngã xuống, thứ người như vậy, Ngân Lang đều lười động thủ.
Bước chân của Cao Dương về phía hắn hơi dừng một chút, nhìn thấy ba người đều ngã xuống, mới tránh qua mà đi tới.
“ Ca ca, Cao Dương rất ngoan ở đó chờ ngươi, là bá bá kia cứ ôm ta đi.”
Ngân Lang bĩu môi ôm hắn lên ngựa.
“ Không sao, chuyện này ca ca
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngan-lang-cao-duong/97625/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.