Tay cầm đũa của Ngân Lang dừng một chút.
“ Có khả năng sao?”
Hôi Lang suy nghĩ một chút, hai năm trước còn tại tổ chức gặp qua Ngân Lang. Cũng không có nghe đến hắn cưới vợ sinh con, nhìn hài tử trước mắt này, hình như cũng khoảng bốn năm tuổi.
“ Nhặt?”
Hôi Lang ngồi đối diện với Ngân Lang nhượng tiểu nhị bưng bàn thức ăn của mình tới.
Cao Dương nhìn người nọ ngồi xuống thì nhìn rồi điềm điềm gọi một tiếng.
“ Bá bá hảo.”
Ngân Lang lại gắp một ngụm thức ăn đến miệng Cao Dương, Hôi Lang nghĩ không ra quan hệ của bọn họ, đột nhiên đứng lên chậm rãi đi đến phía sau Cao Dương, ôm nó lên ngồi vào vị trí của nó rồi để nó ngồi lên đùi mình.
Hôi Lang uy Cao Dương. Hỏi nó.
“ Tiểu bằng hữu ngươi tên gì?”
“ Ta là Cao Dương.”
“ Hắn là ai của ngươi?”
Hôi Lang chỉ chỉ Cao Dương.
“ Ca ca.”
Hôi Lang nhìn Ngân Lang, hắn nhớ kỹ mọi người trong tổ chức đều là cô nhi a, hắn lấy đâu ra một đệ đệ?
“ Không cần hỏi nữa, nó là tiểu lễ vật ta nhặt được trong một lần làm ăn.
“ Ngươi muốn dẫn nó về sao?”
“ Ta chưa nói phải trở về.”
“ Ngươi cuối cùng phải trở về phục mệnh sao?”
“ Không vội.”
Người trong tổ chức bình thường phân tán các nơi, nếu như không phải nhiệm vụ đặc biệt, hằng năm cần phải trở về phục mệnh một lần, tổ chức có nhiệm vụ sẽ phái người chuyên trách đưa đến tận tay.
“ Bá bá ta ăn no rồi.”
Cao Dương tại Hôi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngan-lang-cao-duong/97624/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.