Triệu Trinh dừng đũa, thấy hồ ly đang vùi đầu vào chiếc mâm vàng chén một con gà béo ngậy thì bèn nói:
- Ái khanh cực khổ! Lâm trận chém hãn tướng của Tây tặc đã lập công mệt nhọc. Đừng ngại, cứ ăn nhiều thêm tí nữa!
Hồ ly rất mãn nguyện với con gà béo trong mâm vàng, một miếng đã cắn đứt phao câu của nó. Chỉ nhai rau ráu hai ba lượt, dầu mở bóng nhẫy đã tứa ra hai bên mép nó, chảy xuôi xuống.
Vương Tiệm khom người bẩm:
- Bệ hạ, phủ Khai Phong và Tả Hữu Sương chịu phán xét, cùng với huyện lệnh hai huyện Khai Phong lẫn Tường Phù xin dập đầu thỉnh tội.
Triệu Trinh quay đầu lại nhìn Vương Tiệm, sắc mặt vốn đang vui chợt bỗng nhiên sa sầm u ám. Ông ta nhạt giọng:
- Bảo cho Trương Mịch, trẫm đang mở tiệc thết đãi công thần. Cứ để bọn chúng chờ đi!
- Ngươi thay mặt trẫm hỏi Trương Mịch rằng, Tây tặc giờ đã giết chóc lung tung trong hoàng thành, thì khi nào Lý Nguyên Hạo sẽ đến đây lấy đầu trẫm?
Toàn thân Vương Tiệm run lên, lủi nhanh khỏi điện Đại Khánh.
Lúc này, trong điện Đại Khánh vang lên tiếng tơ trúc không ngừng. Triệu Trinh bưng chén lên hớp một ngụm rượu vàng sóng sánh. Thấy hồ ly ăn như chết đói, ông ta bèn đặt chén rượu xuống rồi bưng một bát ngô lên nhai nhồm nhoàm, tâm tình thật sướng khoái.
Đối với thủ đoạn và hiệu suất xử lý chuyện này của quan phủ, hoàng đế phi thường bất mãn. Đã thất bại trong trận Thủy Xuyên thì thôi, sau lại còn Lý Nguyên Hạo
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngan-ho/1843526/chuong-39-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.