An Hạ yên lặng nhìn anh.
Yến Bắc Thần cũng nhìn cô, ánh mắt hai người giao nhau qua ánh đèn sáng lóa và bóng đêm. Nhìn như thế một lúc, Yến Bắc Thần nói.
"Sau khi họp ở Nam Thành xong, tôi sẽ về biệt thự sống."
Yến Bắc Thần vốn không thích dinh thự của nhà họ Yến. Thỉnh thoảng mới quay lại dinh thự để chọc giận hai anh em Yến Nam Tân, một phần khác là vì bài vị của mẹ anh cũng ở đó. Hiện giờ bài vị của mẹ anh đã được thờ cúng ở đạo quan Cửu Sơn, anh không muốn quay lại dinh thự nữa.
“Tôi có mấy ngôi nhà ở Nam Thành.” Yến Bắc Thần nói, nói xong anh ngước mắt nhìn nửa phần sân và hàng rào của căn biệt thự trồng mơ trân châu, nói: “Em có thể chọn một căn để ở cùng tôi, mấy căn đó cũng không khác nơi này lắm, ở cạnh biển, cũng có sân tường, cũng có thể trồng hoa."
"Em có thể ở đó chăm sóc tôi như ở đây." Yến Bắc Thần nói.
Yến Bắc Thần cảm thấy mấy ngày nay sống ở Hải Thành với cô bé giúp việc này cũng không tệ. Khi anh đi làm, cô đều chuẩn bị chu đáo một ngày ba bữa, lúc tan làm, ở trong phòng làm việc cô giúp sẽ rót cho anh một ly nước, sau đó cũng không quấy rầy quá nhiều. Khi không làm việc anh muốn ra ngoài đi dạo, cô bé giúp việc sẽ đi theo anh, mặc dù cô ấy không nói được nhưng thỉnh thoảng diễn đạt một số từ bằng thủ ngữ cũng rất thú vị.
Và
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngan-ha-tinh-lang/2216073/chuong-17.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.