Dưới khán đài sân thể thao, Tống Vãn Chi chậm rãi đi về phía Giang Tứ hai người. Dây đeo ba lô bị cô vô thức nắm lấy, mà ánh mắt người kia tồn tại cảm giác nhìn chằm chằm cực mạnh đến cô còn không được tự nhiên. 
Cô không biết tại sao Giang Tứ lại nhìn cô như vậy, cô chỉ biết bây giờ rất khác trước, giống như... 
Hai ba mét cuối cùng. 
Giang Tứ ánh mắt đột nhiên sáng lên, đôi mắt đen kia cảm xúc trở nên hững hờ, anh nghiêng người đút túi quần: "Cậu nói rất đúng." 
Nguyên Hạo khó hiểu: "Hả? Tớ nói cái gì?" 
"Đã đến lúc tôi tìm bạn gái rồi." 
Nguyên Hạo: "??" 
Lời nói vừa dừng lại khiến hô hấp Tống Vãn Chi trì trệ. 
Cô cứng ngắc ngước mắt lên, nhìn khuôn mặt tuấn tú và sắc sảo của người kia đang không nhìn cô. 
Nguyên Hạo nghe vậy liền ngẩn ra: "Cậu lại đổi ý rồi? Vừa rồi không phải còn nói cậu học cách tự chủ làm sao có thể không tự ——" 
Cậu ngừng nói. 
Sau một hai giây, Nguyên Hạo quay đầu lại với vẻ mặt méo mó và nhìn cô gái dừng lại trước mặt Giang Tứ hai mét. 
Cô gái hoàn hồn lại hốt hoảng tránh ánh mắt của anh, cúi đầu nhìn qua chiếc ba lô trên tay. 
Nguyên Hạo cũng không quan sát kỹ dung mạo của Tống Vãn Chi, nếu không sẽ phát hiện sắc mặt cô tái nhợt hơn trước, môi bất giác cắn chặt, động tác tìm kiếm trong ba lô nhẹ nhàng mà luống cuống. 
"Mới nhìn thoáng qua liền đem 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngan-ha-roi-xuong/2645607/chuong-21.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.