Giang Tứ trên miệng chiếm xong tiện nghi gọi anh liền không chịu trách nhiệm, tản mạn lại không đứng đắn cắm túi đứng ở một bên, Tống Vãn Chi nghe xong bị dọa cho phát sợ, kinh hãi giải thích mối quan hệ giữa hai người họ với Nguyên Hạo ——
Bạn nhỏ rất giỏi diễn đạt, chỉ bằng vài câu nói, quan hệ giữa hai người đã hoàn toàn bị xóa sạch, so với nước trong hòn non bộ ở Đại học S mỗi ngày thay nước còn sạch sẽ hơn.
Giang Tứ nghe thấy điều đó muốn cười, nhưng cũng cáu kỉnh không thể giải thích được.
Nguyên Hạo rất nhanh liền nhớ lại: "Thì ra em ấy chính là em họ xa mà bà cụ nhà cậu nhờ cậu chiếu cố khi khai giảng sao?"
Giang Tứ vẫn nhìn chằm chằm vào Tống Vãn Chi và ậm ừ cho có lệ.
Nguyên Hạo thần sắc phức tạp: "Đây là nghiệt duyên gì vậy, anh trai em gái, thật đúng là Hồng Lâu Mộng phiên bản thật a."
"?" Tống Vãn Chi nghe được mờ mịt.
Nguyên Hạo quay đầu lại và bắt gặp đôi mắt trong veo của cô gái và theo bản năng giải thích: "Lần đầu tiên tụi anh gặp em ở cửa hàng tiện lợi bên ngoài trường học, Giang Tứ nói rằng em trông rất quen và anh nói rằng cậu ấy nghĩ cậu ấy là Giả Bảo Ngọc à."
"......"
Tống Vãn Chi bị trò đùa này làm cho dở khóc dở cười, chỉ là đột nhiên cô lại dừng lại.
Cảm thấy lo lắng hoặc mong chờ điều gì đó hơn thế, cô hơi siết chặt các khớp tay và
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngan-ha-roi-xuong/2645597/chuong-26.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.