Diệp Phi và Nhân Đạt vẫn chưa ngủ, Mạt Li đến gõ cửa, đôi mắt cô ấy sưng húp, rụt rè hỏi mình có thể ở lại đây vài đêm không. Đồ đạc của cô ấy vẫn còn ở chỗ của gã to con, đêm nay không biết phải đi đâu.
Ba người chuyển cái bàn sang chỗ khác, kê hai tấm nệm cạnh nhau rồi nằm xuống, nệm có hơi ngắn, hai chân liền lộ ra sàn nhà.
Trong màn đêm tĩnh mịch, cái quạt máy phát ra tiếng vù vù phía trên đầu.
Mạt Li nằm nghiêng, cất giọng không lớn hơn tiếng quạt là bao, "Tôi định vài ngày nữa sẽ về nhà."
Diệp Phi khựng lại, "Cô đến từ Praha đúng không? Nghe nói rằng đó là một thành phố xinh đẹp."
Nhân Đạt hỏi: "Định về bao lâu?"
"Không biết."
"Vậy, chắc sẽ còn trở lại đây chứ."
“Không biết.” Mạt Li cong tay, đặt lên trên trán, “Chuyến đi lần này dài quá rồi, Tôi muốn trở lại với cuộc sống bình thường.”
“Sau khi về có kế hoạch gì không?” Diệp Phi hỏi.
"Vẫn chưa nghĩ đến. Tôi từng dạy tiếng Anh một thời gian, bây giờ kinh tế không tốt, về rồi tính tiếp."
“Tụng Tây có biết không?” Nhân Đạt hỏi, “Nếu anh ta bằng lòng thay đổi thì sao?”
"Cô nghĩ sao? Lúc nãy anh ấy nói, mong tôi tha thứ cho anh ấy, và anh ấy cũng tha thứ cho tôi". Mạt Li cười chua chát, giọng nói hơi lạnh xuống, "Nhưng tôi đã làm sai chuyện gì? Tại sao phải cần anh ấy tha thứ cho tôi? Sai lầm lớn nhất của tôi là đã muốn biến sự rung động lãng mạn trong chuyến du lịch thành tình
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngan-dao-ngan-tim/1086391/chuong-27.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.