Gã to con vẫn muốn phản công, đấm một đòn về phía này nhưng Trần Gia Tuấn vô cùng bình tĩnh né sáng một bên liền trách được. Mặc dù anh không có cơ bắp cuồn cuộn nhưng thân thủ rất nhanh nhẹn, đôi tay rắn rỏi có lực. Hơn nữa ở đằng sau, Vạn Bồng và hai người bạn bản địa cũng mở cửa bước vào, ngạc nhiên nhìn cảnh tượng trước mặt rồi đưa mắt nhìn nhau; nhưng thấy hai người trước mặt đang giằng co, họ đều bước về phía trước, trừng mắt nhìn gã kia.
"Fuck!" Gã to con chửi một câu, hung hăng trừng Mạt Li một cái rồi đẩy cửa đi ra ngoài.
Vạn Bồng vẫn còn đang kinh ngạc, "Vừa nói đến xem Tụng Tây, mới có một lúc mà có chuyện gì vậy?"
Trần Gia Tuấn nghiêng người liếc nhìn Diệp Phi một cái, giọng điệu nghiêm nghị, "Bảo đóng cửa sớm mà không nghe."
"Đã đóng rồi..." Cô chớp mắt, cố gắng biện hộ.
Anh đi ra sau quầy bar lấy một xô đựng đá, mở tủ lạnh cho đầy đá vào xô, lại lấy ra một cái áo phông chẳng biết là của ai, bọc một ít đá lại. Sau đó anh bước đến chỗ Diệp Phi, ngồi xổm xuống và áp nó vào đầu gối của cô. Đầu gối nhói lên, cô nhíu mày, hít một hơi thật sâu.
“Chỉ là bị va đập thôi, không có gì nghiêm trọng, không què nổi.” Anh vừa nói vừa ấn túi nước đá trong tay.
Diệp Phi rùng mình vì lạnh, trán anh gần trong gang tấc, duỗi tay là có thể chạm tới. Đùi cô lộ ra một nửa, bàn tay vội vàng lướt qua bên hông sang, kéo vạt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngan-dao-ngan-tim/1086390/chuong-26.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.