Trong cơn mưa phùn vô tận, Nam Cung Tuấn bị mời ra khỏi Tùng Lam việnmột cách rất mất thể diện, mặc dù bên cạnh còn có Mạc đại tiên sinh cũng mất thể diện không kém, nhưng con mắt tinh tường của Nam Cung Tuấn chorằng Lăng Tự Thủy nhất định đang cười nhạo hắn trong lòng. Dĩ nhiên,không thể không thừa nhận trực giác của hắn vô cùng chính xác.
LăngTự Thủy đúng là đang vô cùng hả hê cười nhạo hắn, hắn là một con côngđực tinh tướng, cho rằng mình tốt đẹp lắm sao? Trước kia, khi nàng cẩnthận che dấu thân phận đã bị hắn hoàn toàn không nhìn vào mắt, mặc dùnàng là một mật thám được huấn luyện hoàn hảo, nhưng bản thân là một côgái kiêu ngạo, nàng vẫn có chút tức giận đối với sự khinh thường nhưvậy. Hôm nay Tiêu Lăng Thiên hoàn toàn không nể mặt Nam Cung Tuấn khôngkhỏi khiến cho nàng âm thầm vui sướng một cách ác độc. Được rồi, nàngthừa nhận lòng dạ nàng có chút hẹp hòi, nhưng nữ nhân mà, vốn đã là nhưvậy, nàng tin là chuyện này có thể hiểu được, đúng không?
Được lắm,được lắm! Nữ nhân này đúng là vừa đắc ý vừa vênh váo. Nhìn Lăng Tự Thủykhông giấu được nụ cười bên khóe môi, Nam Cung Tuấn oán hận nghĩ thầm,thuận tiện bắn qua mấy ánh mắt hình mũi tên, không có chút phong độ.
Mạc đại tiên sinh vẫn đi phía trước, dường như không để ý tới sóng ngầmmãnh liệt giữa hai người, sau khi Lăng Tự Thủy ném cho Nam Cung Tuấn một ánh mắt khiêu chiến, ông đột nhiên dừng bước, mở miệng hỏi:
“Lăng thiểu thư, cô có biết vì sao công
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngam-vinh-phong-ca/1296532/chuong-63.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.