Chiếc Phantom dừng lại ở gara bên cạnh trang trại rượu.
Gara cách khu vườn của hội trường chính một đoạn ngắn, đi bộ chỉ mất vài phút. Phương Vận Xu xuống xe trước, đứng cạnh xe kéo áo choàng, sửa sang lại vẻ ngoài. Khi bà ấy quay đầu muốn gọi con trai đến bên cạnh mình, lại phát hiện ánh mắt Châu Ánh Hi nặng nề nhìn bà ấy: “Mẹ, con có lời muốn nói với mẹ.”
Tài xế biết chừng mực, để lại không gian cho hai chủ nhân.
Mặc dù đã có thể đoán được phần nào tâm tư của con trai, nhưng trên mặt Phương Vận Xu vẫn nở nụ cười: “Được, con nói đi.”
Dù đối phương là người mẹ nuôi dưỡng mình lớn lên, là người thân nhất của mình, cũng biết chắc chắn sẽ khiến bà ấy không vui, nhưng Châu Ánh Hi vẫn muốn nói hết những lời từ tận đáy lòng mình ra: “Con biết mẹ bảo con mời Lê Phù tới tham gia tiệc tối, thật ra là muốn cho con một lựa chọn. Có tới hay không, mẹ đều có phương thức xử lý riêng của mình.”
Phương Vận Xu chỉ giật mí mắt, không lên tiếng, nghe anh nói tiếp.
Châu Ánh Hi đi vòng qua xe tới trước người Phương Vận Xu, tầm mắt dời lên chiếc cà vạt màu lam đang thắt chặt của anh, biểu cảm nghiêm túc hiếm có, anh chậm rãi nói: “Từ nhỏ đến lớn, mỗi một chuyện con đều nghe theo sự sắp xếp của mẹ, ví dụ như học dương cầm, trở thành nghệ sĩ dương cầm. Nhưng con nghe lời, không phải vì con sợ mẹ, mà là vì con thích, con
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngam-trang/3645788/chuong-41.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.