Giữa những tiếng cười nói xôn xao, bỗng nhiên có tiếng chân người hối hả vang sau lưng bọn họ. Khách trong quán đều hoảng hốt ngước nhìn lên, ghé tai nhau bàn luận, "Là người của Mục vương phủ đấy."
"Sao đêm hôm thế này mà Mục vương phủ lại phái nhiều người tới Tây phường như vậy? Chẳng lẽ Mục vương điện hạ giá lâm?
"Nếu Mục vương điện hạ tới thì con đường này đã vắng hoe rồi. Tôi nhận ra vị đầu lĩnh kia, hình như là đại quản sự của vương phủ."
Vệ Trường Hiên không quay lại, lưng chỉ hơi cứng đờ, rồi thì thầm nói, "Phương Minh ra ngoài tìm chúng ta đó. Có muốn theo hắn về không?"
Dương Diễm cũng nghe thấy họ bàn tán, khóe môi cong lên, "Ai thèm về với hắn. Chúng mình trốn đi."
Thấy vẻ mặt bướng bỉnh cyar y, Vệ Trường Hiên khẽ lườm một cái, vừa bất đắc dĩ lại vừa buồn cười, liền nắm lấy tay y dưới mặt bàn. Nhưng bọn họ còn chưa kịp đứng dậy, tiếng chân đã lại gần.
Phương Minh dẫn theo đám thủ hạ lục soát khắp thành Kiến An suốt cả đêm, vừa mới tìm một vòng ở Đông phường rồi chạy sang đây. Đêm nay, ngựa xe tới lui náo nhiệt, vô cùng khó tìm người. Đám lính hầu đã tìm khắp các hàng quán một lượt mà không thấy. Trong lúc Phương Minh đứng đống lửa ngồi đống than, ánh mắt đảo một hồi, lại trông thấy hai bóng dáng khá quen thuộc ngồi ở góc của một quán điểm tâm ngoài trời. Hắn vội mang người đến đó xem, ai ngờ hai kẻ kia phải ứng rất nhanh, đã lập tức đứng dậy,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngam-tan-non-song/1092077/chuong-93.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.