Editor: Khanh Khanh
…
Nhìn thấy ánh mắt mông lung của Lục Giai Ân, Tần Hiếu Tắc bỗng hiểu ra.
— Anh vô tình hiểu nhầm ý của cô.
Anh nhất thời lúng túng: “Thế em chạy làm gì?”
Giọng anh đầy tự tin: “Em không chạy thì anh đuổi theo làm gì?”
Lục Giai Ân mím môi, nhẹ nhàng “Ồ” lên một tiếng rồi muốn rời đi.
Tần Hiếu Tắc gọi “Này” một tiếng, sắc mặt vẫn đen xì khó coi.
“Vừa rồi em định làm gì?”
Vừa nghe xong câu hỏi của anh, Lục Giai Ân vô thức cúi đầu nhìn xuống chiếc điện thoại trong tay mình.
Vừa rồi chạy vội quá, ngay cả điện thoại cũng chưa kịp đưa cho Hứa Lệ.
Anh đã hỏi thì Lục Giai Ân cũng đành dứt khoát thẳng thắn.
Cô ngẩng đầu lên nhìn Tần Hiếu Tắc, vẻ mặt nghiêm túc, giọng nói trong trẻo.
“Anh có thể cho em số điện thoại của Hứa Lệ không?”
Tần Hiếu Tắc không thèm suy nghĩ mà từ chối luôn: “Không cho.”
Anh liếc nhìn chiếc di động trong tay Lục Giai Ân, giọng điệu càng gay gắt hơn: “Người ta có người mình thích rồi, em từ bỏ hi vọng đi!”
Lục Giai Ân chớp chớp mắt, muốn nói lại thôi.
Hình như Tần Hiếu Tắc hiểu nhầm gì đó rồi.
Cô muốn giải thích một chút, nhưng khi nhìn thấy sắc mặt Tần Hiếu Tắc cô lại không muốn nói thêm gì nữa.
Lúc này, cô chỉ muốn nhanh chóng chạy khỏi Tần Hiếu Tắc càng xa càng tốt.
Thế là Lục Giai Ân khẽ gật đầu, nói vâng rồi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngam-me-muoi/1897849/chuong-73.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.