Cậu vừa dứt lời, Sầm Căng đã ngây ngốc: “Bận cái gì?”
Lý Vụ vẫn giả bộ thần bí: “Tôi không biết.”
Sầm Căng trực tiếp cầm túi xách nện vào lưng cậu, sức lực cũng không nhỏ.
Không hiểu sao bị đánh một cái, Lý Vụ giả vờ né tránh, ý cười càng sâu hơn: “Được rồi. Thi cũng khá tốt.”
Nghe được câu trả lời thỏa đáng, trái tim treo lơ lửng mấy ngày cũng theo đó mà lắng xuống, mặt Sầm Căng lập tức giãn ra: “Ừm, vậy chờ tin tốt của cậu.”
Họ cùng nhau đi bộ đến bãi đậu xe gần đó, xung quanh là dòng học sinh và phụ huynh nối tiếp nhau.
“Lý Vụ!” Sau lưng đột nhiên truyền đến tiếng kêu gọi.
Lý Vụ và Sầm Căng cùng quay đầu lại, là một nam sinh đeo kính gọng đen, chạy một mạch tới rồi dừng lại trước mặt bọn họ.
Lý Vụ nhíu mày: “Thành Duệ?”
Thành Duệ thở hổn hển không ngừng: “Tớ vừa nhìn bóng lưng liền biết là cậu!”
Cậu ta lại nhìn Sầm Căng, lễ phép gọi: “Chào chị!”
Sầm Căng gật đầu, mỉm cười: “Ừm, chào cậu.”
Thành Duệ vốn quen nói ngon nói ngọt, không ngại dùng bạn bè tốt làm bàn đạp để nịnh nọt: “Chị thật sự là quá xinh đẹp, quá bắt mắt. Nếu lúc đầu không phải chú ý đến chị, thì em còn không biết có Lý Vụ đi bên cạnh chị.”
Lời hay thì có ai mà không thích, Sầm Căng cười ra tiếng: “Cảm ơn cậu nhé, cậu cũng rất đẹp trai.”
Ánh mắt Lý Vụ hơi trầm xuống, ngắt lời: “Cậu thi ở phòng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngam-ban-ho-diep/2097376/chuong-44.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.