Thẩm Lạc Ngưng khoanh tay đứng nhìn vợ chồng bọn họ kẻ tung người hứng.
An An cũng nâng đôi mắt lạnh như băng của mình nhìn về phía bọn họ.
"Cô ức hiếp vợ con của tôi sao?"
Ba của tên nhóc kia chỉ tay về phía Thẩm Lạc Ngưng, bước chân nhanh chóng tiến về phía cô.
Thẩm Lạc Ngưng vẫn đứng yên như cột không hề nhúc nhích.
"Mami"
An An thấy tình hình không tốt thì kéo vạt áo của mẹ mình khẽ gọi nhỏ một tiếng.
Thẩm Lạc Ngưng quay lại nhìn con trai mình, cho thằng bé một ánh mắt trấn an.
"Cô có biết tôi là ai không? Cô biết tập đoàn NK chứ? Chồng cô là ai? Có tin tôi gọi một tiếng liền cho hắn không có chổ dung thân không?"
Người đàn ông lớn giọng đe doạ Thẩm Lạc Ngưng, hắn ta vô cùng kiêu ngạo hất cằm nói.
"Ồ, ghê gớm quá"
Thẩm Gia Hứa nghe cuộc điện thoại của Thẩm Lạc Ngưng nên không yên tâm liền tự mình đến trường một chuyến.
"Tổng....Tổng giám đốc Thẩm"
Người đàn ông thấy người tới là Thẩm Gia Hứa thì liền thu lại khí thể vang trời lúc nảy, nhanh chóng cúi người muốn bắt tay với anh.
"An An, sao vậy con?"
Thẩm Gia Hứa bỏ qua ông ta, trực tiếp đi đến chổ An An ngồi xuống nhìn vết thương ở miệng của nhóc con.
"Cậu...."
An An nhìn Thẩm Gia Hứa cất giọng non nớt, nhóc con bỗng nhiên giở trò cúi đầu xuống lấy tay gạt đi nước mắt.
Thẩm Gia Hứa thấy cháu trai duy nhất của mình uỷ khuất khóc thì nóng cả ruột gan.
Sau khi được cô giáo chủ nhiệm kể lại
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngai-vuong-ket-hon-nhe/421238/chuong-124.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.