"Em muốn đến thăm anh ấy" Thẩm Lạc Ngưng nhẹ giọng nói.
"Con nghĩ ngơi đi. Đừng xuống giường" Sở Vân Dung hay tin Thẩm Lạc Ngưng tỉnh dậy thì vội vàng đi vào.
Thẩm Lạc Ngưng nâng mắt nhìn bà.
"Mau ăn chút cháo đi" Sở Vân Dung đem cháo để ra bát sau đó đưa đút cho Thẩm Lạc Ngưng ăn.
Thẩm Lạc Ngưng hiện tại biết bản thân mang thai nên vì lo cho đứa bé trong bụng, cô liền cố gắng nuốt thật nhanh cháo mà Sở Vân Dung đút cho.
Sau khi ăn xong, Thẩm Lạc Ngưng liền xuống giường đi tìm Vương Đình Hi.
Anh đang ở trong phòng xem báo cáo về nhiệm vụ lần này. Thấy có tiếng động, anh ngẩng đầu lên nhìn.
"Đình Hi" Thẩm Lạc Ngưng mở cửa bước vào, cô cất giọng khẽ gọi anh.
"Ừm??" Vương Đình Hi ngẩng đầu, đối diện với anh là đôi mắt đen láy của cô gái nhỏ.
Thẩm Lạc Ngưng đóng cửa, nhanh chân tiến tới cạnh giường Vương Đình Hi.
Vương Đình Hi nhìn thấy gương mặt của Thẩm Lạc Ngưng thì khẽ cau mài, đầu anh có chút đau.
"Em...đã khoẻ chưa?" Vương Đình Hi cất giọng hỏi.
Thẩm Lạc Ngưng tới cạnh giường Vương Đình Hi. Tay nhỏ nắm lấy tay anh. Vào khoảnh khắc đó, cô thật sự rất sợ mình sẽ mất đi anh, nhưng trời cao thương xót cho cô và đứa con trong bụng.
Vương Đình Hi vươn tay muốn xoa đầu Thẩm Lạc Ngưng. Anh nhận ra, trước khi mất trí, cô gái Thẩm Lạc Ngưng này rất quan trọng với anh nên khi thấy cô, mặc dù mất trí nhưng lòng anh vẫn không ngừng muốn quan tâm cô.
"Đình Hi, anh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngai-vuong-ket-hon-nhe/421203/chuong-89.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.