Ngày mùng 1 Tết. Cả nhà họ Thẩm sang Cầm Viên chúc Tết. Tất cả thành viên trong nhà đều có mặt. Mọi người đều vui vẻ, sum vầy. 
Những họ hàng xa của Vương Đình Hi đều có mặt. Vì nhà họ Vương vốn giàu có, danh tiếng ngất trời nên dịp Tết họ thường xúm về nịnh nọt Vương Lão Gia. 
"Đây là Cháu Dâu sao?"Một người đàn bà lên tiếng. Bà ta nhìn nhìn Thẩm Lạc Ngưng đánh giá. 
Thẩm Lạc Ngưng lễ phép gật đầu chào hỏi. 
"Quả thực rất xinh đẹp, bảo sao Đình Hi nó không ưng" Người đàn bà kế bên cười nói. 
Vương Đình Hi từ xa thấy Thẩm Lạc Ngưng bị một đám bà cô bu đông bao vây thì nhanh chân tiến lại. 
Anh biết cô không thích bị người khác vây quanh nên lấy lý do Ông Nội kím cô để đưa cô đi. 
"Ngạt thở chết đi được"Thẩm Lạc Ngưng thở một hơi. Cô không giỏi nói chuyện, những người đó nói chuyện còn cô thì chỉ ngồi gật đầu cho có lệ. 
"Lên phòng mình nghỉ ngơi đi. Em đứng cả buổi rồi"Vương Đình Hi xoa xoa đầu Thẩm Lạc Ngưng. Thấy cô mệt mõi nên anh có chút đau lòng. 
"Không sao. Lát nữa khách về hết rồi nghỉ cũng không muộn"Thẩm Lạc Ngưng xua xua tay. Giờ cô đi nghỉ thì chẳng lẽ một mình anh đón khách? 
"Đi. Ra ngoài đó kím cái gì ăn đã"Vương Đình Hi kéo tay Thẩm Lạc Ngưng đi. 
Thẩm Ý Thi đứng chứng kiến tất cả. Cô phải huỷ hoại Thẩm Lạc Ngưng càng sớm càng tốt. 
Ngoài cửa có một đám người tiến vào. Là họ hàng của Vương Đình Hi. 
"Mẹ" Nhạc Dương tiến vào khẽ 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngai-vuong-ket-hon-nhe/421148/chuong-34.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.